CẢNH 1. Ngày trước khi lên đường
CĂN HỘ CỦA NOCT – BAN NGÀY
Đó là buổi sáng ngày NOCT phải khởi hành để tới Altissia và cậu đang mơ màng trong căn phòng của mình. Âm thanh báo thức bất chợt ngân vang. Cậu mệt mỏi lần mò tìm chiếc điện thoại di động, ấn nút Tạm hoãn rồi quay lại giấc ngủ. Không lâu sau, tiếng chuông báo cuộc gọi đến vang lên. Noct nhấc máy lên, uể oải trả lời.
NOCT
…Alô?
IGNIS (qua điện thoại)
Chào buổi sáng. Tôi có đánh thức cậu không vậy?
NOCT
Chuông báo thức chắc chắn là không rồi…
IGNIS (qua điện thoại)
Vậy tôi gọi là đúng rồi.
Noct ngáp dài.
NOCT
Nhưng mà giờ còn sớm quá…
IGNIS (qua điện thoại)
Tôi qua đón cậu ngay bây giờ đây. Hãy đảm bảo là mọi thứ đã xong xuôi khi tôi đến đấy nhé.
NOCT
Được rồi…
IGNIS (qua điện thoại)
Tôi tới nơi là cậu phải dậy rồi đấy.
NOCT
Biết rồi mà.
IGNIS (qua điện thoại)
Bệ hạ chắc chắn rất mong chờ sự xuất hiện của cậu.
NOCT
Tôi hiểu.
IGNIS (qua điện thoại)
Tốt. Tôi sẽ qua ngay bây giờ.
Ignis gác máy. Noct nhăn nhó mỉm cười với chính mình.
NOCT
Chắc mình phải dậy thật rồi.
CẢNH 2. Trên đường đến Hoàng Cung
BÊN TRONG XE “NGÔI SAO LUCIS” (AUDI R8) – BAN NGÀY
Chiếc Ngôi sao Lucis lao vun vút trên đường cao tốc hướng về Citadel. Noct đang trên đường đến gặp cha mình, Vua Regis, để trao đổi về chuyến hành trình sắp tới. Ngày mai, chàng hoàng tử sẽ lên đường đến Altissia, nơi lễ cưới với Lady Lunafreya sẽ diễn ra. Ignis cầm lái, mắt tập trung vào con đường phía trước, còn Noct ngồi thoải mái ở ghế bên cạnh.
NOCT
Không nhớ lần cuối tôi đi chiếc xe này là khi nào nữa.
IGNIS
Chắc khoảng một tháng trước thì phải.
NOCT
Từ khi anh cứ dùng xe của mình chở tôi đi suốt thì cũng không còn lí do động đến cái xe này nữa.
Ignis thở dài, giả vờ bực dọc.
IGNIS
Thứ lỗi vì tôi làm việc quá chăm chỉ vậy.
NOCT
Thế hôm nay lại lấy xe này là sao?
IGNIS
Đội trưởng Drautos bảo muốn dùng xe này để đón tiếp các vị khách đến lễ ký hiệp ước.
NOCT
Thật sao?
IGNIS
Sau khi đến Hoàng Cung, tôi sẽ giao xe lại cho ông ấy.
NOCT
Ra vậy… Không sao cả, tôi cũng không phiền nếu ông ấy dùng một lát. Dù gì thì xe vẫn còn mới tinh mà.
Ignis liếc nhìn Noct, một nụ cười thoáng hiện trên khuôn mặt.
IGNIS
Lâu rồi cậu không lái xe nhỉ? Nhớ hồi mới lấy bằng, cậu hào hứng lắm cơ mà.
NOCT
Để người khác lái vẫn tiện hơn chứ sao.
IGNIS
Còn có thời gian ngủ nữa.
NOCT
Anh hiểu tôi quá rõ mà.
Ignis bật cười.
NOCT
Anh định cho Prompto lái chiếc Regalia à?
IGNIS
Cậu ấy có vẻ háo hức lắm. Còn cậu thì sao?
Noct nhoẻn miệng cười.
NOCT
Thôi, chắc tôi bỏ qua. Mà anh cũng đừng cho cậu ấy lái thì hơn.
IGNIS
Cũng chưa chắc tôi lái tốt hơn đâu. Ra khỏi thủ đô, ai cũng như tài mới cả thôi.
IGNIS
Không tưởng tượng nổi bên ngoài sẽ thế nào nữa.
Ignis nhìn đồng hồ rồi đạp mạnh ga, động cơ gầm lên đầy uy lực, chiếc xe lao nhanh về phía Citadel.
CẢNH 3. Đội trưởng Drautos
BÊN NGOÀI HOÀNG CUNG – BAN NGÀY
Sau khi đỗ xe, Noct và Ignis bước ra và tiến về phía Hoàng Cung, nơi Đội trưởng Drautos đang đứng đợi họ.
DRAUTOS
Chúng thần đã chờ ngài, thưa Điện hạ.
NOCT
Lâu lắm rồi mới gặp ông, Drautos.
DRAUTOS
Ignis, chiếc xe đâu?
IGNIS
Tôi đã đỗ ở bãi xe rồi, thưa ngài.
DRAUTOS
Cảm ơn cậu. Sau khi hoàn tất công việc ở đây, Hoàng tử Noctis sẽ trở về nhà chứ?
NOCT
Đúng vậy, kế hoạch thì là thế.
DRAUTOS
Hiểu rồi. Vậy tôi sẽ cử người đưa ngài về.
NOCT
Cảm ơn ông.
DRAUTOS
Ignis.
IGNIS
Vâng, thưa ngài?
DRAUTOS
Hãy luôn trong tư thế sẵn sàng. Lịch trình của Bệ hạ hiện nay rất bận rộn, tôi không thể nói trước khi nào ngài ấy có thể gặp các cậu.
Ignis thoáng sững người trước thay đổi bất ngờ này.
IGNIS
Tôi không hề được thông báo gì cả.
NOCT
Thật à? Còn buổi gặp hôm nay thì sao?
Drautos phớt lờ thái độ thiếu nghiêm túc của Noct.
DRAUTOS
Có lẽ cuộc họp của ngài kéo dài hơn dự kiến.
NOCT
Chậc…
DRAUTOS
Mong rằng Bệ hạ sẽ có thời gian gặp ngài trước khi ngài khởi hành vào ngày mai.
Không khí tưởng chừng đã lắng xuống thì Ignis lên tiếng.
IGNIS
Đội trưởng.
DRAUTOS
Gì vậy?
IGNIS
Ngày ký kết hiệp ước đã được ấn định chưa?
DRAUTOS
Rất tiếc, vẫn chưa.
Ignis thở dài, nét mặt đầy lo lắng.
IGNIS
Thật đáng tiếc.
DRAUTOS
Tôi hiểu nỗi lo của cậu, nhưng Bệ hạ đã nói rằng ngài muốn mọi việc được tiến hành một cách thận trọng.
IGNIS
Tôi hiểu.
DRAUTOS
Ngay khi có thông tin, tôi sẽ báo lại.
IGNIS
Rất cảm ơn ngài.
CẢNH 4. Iris Amicitia
SẢNH CHÍNH HOÀNG CUNG – BAN NGÀY
Noct và Ignis bước vào Hoàng Cung. Tại sảnh chính, Iris đang trò chuyện với một nội quan – vốn là chú của Ignis – đang phục vụ cho Vua Regis. Khi Noct và Ignis đi dọc theo hành lang, họ tình cờ nghe được đoạn hội thoại giữa hai người.
IRIS
Cháu có thể gặp cha cháu bây giờ không ạ?
NỘI QUAN
Lúc này thì chưa được… Cha cháu vẫn đang họp.
Đúng lúc ấy, Iris nhìn thấy Noct từ xa.
IRIS
Hửm? Ủa, Noct!
NOCT
Chào, Iris.
Noct và Ignis tiến đến chỗ Iris.
NỘI QUAN
Hoảng tử Noct. Trông sắc mặt ngài thật là tốt.
NOCT
Chào bác Scientia. Cha cháu có ở đây không?
NỘI QUAN
Tiếc là cuộc họp vẫn chưa kết thúc. Thành thật xin lỗi Điện hạ.
NOCT
Không sao đâu.
NỘI QUAN
Ignis, xin lỗi vì đã để cháu phải đợi.
IGNIS
Không sao đâu chú. Đâu phải lỗi của chú.
NOCT
Dù sao tụi cháu cũng có việc khác phải làm.
IRIS
Chuẩn bị cho chuyến đi đúng không?
NOCT
Ừ.
IRIS
Em đoán vậy mà. Tiếc ghê, em chẳng được đi theo để dự đám cưới nữa…
NOCT
Đi theo chắc em cũng chán thôi.
IRIS
Thế… em đi cùng hôm nay được không?
NOCT
Ý em là đi đâu?
IRIS
Không! Ý em là về nhà anh đó, đồ ngốc.
NOCT
Có lẽ không tiện lắm.
IRIS
Tại sao? Đây là đêm cuối anh còn ở đây mà. Em tưởng tụi anh sẽ mở tiệc chia tay chứ?
Ignis bật cười khẽ và lắc đầu.
IGNIS
Là tiệc dọn dẹp thì đúng hơn. Chỉ toàn là dọn nhà thôi.
IRIS
Dọn dẹp!?
NOCT
Ừ. Sẽ có bọ bò tứ tung cho mà xem.
IRIS
Eo ơi, ghê quá.
NOCT
Nên tốt nhất là em đừng đến. Mà em làm gì ở đây vậy?
IRIS
Em mang quần áo thay cho ba. Dạo này ba bận quá, ngủ lại Hoàng Cung luôn.
IGNIS
Cả bác Clarus cũng không tránh khỏi bị cuốn vào mớ chuẩn bị cho hiệp ước này…
Noct chợt nhớ tới cha mình, quay sang hỏi vị nội quan.
NOCT
Cha cháu dạo này thế nào?
NỘI QUAN
Trừ việc mệt mỏi ra thì mọi thứ vẫn ổn.
NOCT
Vẫn đi lại được chứ ạ?
NỘI QUAN
Tất nhiên rồi.
NOCT
Vậy thì tốt quá.
NỘI QUAN
Ignis, khi nào Bệ hạ rảnh, chú sẽ liên lạc ngay.
IGNIS
Cảm ơn chú. Giờ thì bọn cháu sẽ về phòng của Hoàng tử.
Khi Noct và Ignis quay đi, Iris gọi với theo.
IRIS
Noct!
Noct ngoái lại.
NOCT
Hử?
Iris mỉm cười.
IRIS
Chúc mừng anh trước nhé.
NOCT
Còn hơi sớm đấy. Gặp em sau nhé.
Noct gật đầu chào Iris, rồi cùng Ignis bước về phía phòng riêng. Iris dõi theo họ, ánh mắt thoáng một nét buồn nhẹ.
CẢNH 5. Trên đường đến phòng của Noct
HÀNH LANG HOÀNG CUNG – BAN NGÀY
Noct đi về phòng mình, Ignis sánh bước bên cạnh. Khi họ tiến dọc theo hành lang, một cặp lính gác nhận ra Noct đang đến gần và cúi chào rất trang trọng.
LÍNH GÁC A
Chào buổi sáng, Điện hạ.
LÍNH GÁC B
Chúc ngài buổi sáng tốt lành!
NOCT
Chào buổi sáng.
Noct hạ thấp giọng.
NOCT
Tôi chẳng ưa nổi mấy chuyện này.
IGNIS
Được chào hỏi à?
NOCT
Không, là cái kiểu khách sáo ấy. Cúi đầu, lễ nghi đủ kiểu…
Cuộc trò chuyện bị ngắt quãng bởi tiếng bước chân gấp gáp. Bất ngờ, hai lính Kingsglaive chạy lướt qua theo hướng ngược lại, một người vô tình va vào vai Ignis.
IGNIS
Xin lỗi.
KINGSGLAIVE A
Cậu ổn chứ?
KINGSGLAIVE B
Xin lỗi nhé.
KINGSGLAIVE A
Cẩn thận chút đi.
Khi hai người họ vội vã di chuyển, Ignis lắc đầu mỉm cười với Noct
IGNIS
Xem ra không phải ai cũng biết cách chào hỏi cho đúng mực.
Ignis quay đầu nhìn theo bóng hai người vừa khuất.
IGNIS
Đó là đồng phục của Kingsglaive…
Noct cũng tò mò nhìn theo.
NOCT
Vậy à?
IGNIS
Họ không đến từ Vương đô. Có lẽ họ không nhận ra cậu.
NOCT
Cũng phải. Nếu suốt ngày loanh quanh trong Hoàng Cung thì chắc chẳng bao giờ thấy tôi ngoài đời thật.
Hai người lại tiếp tục bước đi, Ignis thoáng trầm ngâm.
IGNIS
Tôi đoán các điều khoản của đế chế khiến họ mang nhiều tâm sự.
NOCT
Tất cả vùng đất bên ngoài rồi sẽ thuộc về Niflheim, đúng không?
IGNIS
Chính xác.
NOCT
Nhưng giờ họ sống ở Insomnia mà?
IGNIS
Dù vậy, quê hương của họ sẽ không còn thuộc về Lucis nữa. Tin ấy chắc chắn khiến họ choáng váng.
NOCT
Ừ… Cũng đúng thật.
CẢNH 6.Bùa hộ mệnh và Gươm
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – PHÒNG CỦA NOCT – BAN NGÀY
Ignis đứng chờ trong khi Noct mở cửa phòng mình. Cả hai bước vào, và Ignis khép cửa lại sau lưng.
IGNIS
Cậu có định tiếp tục dùng căn phòng này sau khi quay về không?
NOCT
Ừm– Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó.
IGNIS
Hãy nhớ rằng, khi quay lại, cậu sẽ không còn sống một mình nữa.
NOCT
Cậu nghĩ Luna thật sự sẽ đến Insomnia sao?
IGNIS
Xem ra cậu vẫn chưa thực sự cảm nhận được điều đó. Dạo gần đây Umbra có ghé qua không?
NOCT
Chưa. Nhưng tôi vừa gửi quyển sổ tay lại. Mà chắc Luna cũng đang bận lắm. Này Ignis, cậu cứ thu dọn những gì cậu nghĩ là tôi cần mang theo đi.
Ignis thở dài mệt mỏi.
IGNIS
Nếu cậu đã nói vậy. Nhưng tôi mong là cậu sẽ tự mình kiểm tra lại sau.
Hai người lặng lẽ thu xếp đồ đạc. Tiếng loạt xoạt của quần áo và vật dụng vang lên, phá tan sự im lặng trong phòng. Một lúc sau, Noct ngừng tay, lặng nhìn khung cảnh quanh mình.
NOCT
Tôi nghĩ mình dành nhiều thời gian để lẻn ra khỏi căn phòng này hơn là ở trong nó.
Ignis ngẩng đầu khỏi chiếc túi đang được nhét đầy đồ đạc.
IGNIS
Đúng thật. Mà tôi cũng thường đi cùng cậu trong mấy lần “trốn chạy” ấy. Mỗi lần đều khiến tôi hồi hộp hơn lần trước.
NOCT
Tôi nhớ có một người luôn cau có, cứ bắt tôi đọc sách.
IGNIS
Lúc đó tôi còn trẻ. Dù đã chuẩn bị đủ thể loại sách, thứ duy nhất mà Hoàng tử nhà ta tỏ ra hứng thú… là truyện tranh.
NOCT
Ờ ha?
IGNIS
Chính sự ác cảm với những thể loại sách khác đã khiến cậu chẳng mấy khi ở lại đây.
NOCT
Ừ ha…
Noct nói nhỏ, như đang tự nhủ với chính mình.
NOCT
Tôi ghét phải bị nhốt ở đây. Lúc nào cũng có người canh chừng, không thể có chút riêng tư nào.
IGNIS
Mọi người chỉ lo cho cậu thôi.
NOCT
Tôi biết.
IGNIS
Trước khi bị thương, cậu là một đứa trẻ vui vẻ hơn nhiều.
NOCT
Sau chuyện đó, tôi gần như không nói năng gì…
IGNIS
Ngay cả tôi cũng hoang mang trước sự thay đổi đột ngột đó.
NOCT
Vậy sao?
Ignis tiếp tục sắp xếp đồ, nhưng giọng đã nhẹ nhàng hơn.
IGNIS
Chính vì vậy mà tôi mới luôn đi cùng cậu mỗi khi cậu ra khỏi phòng.
Noct bật cười khẽ, có chút ngượng ngùng.
IGNIS
Tôi đã luôn mong những lần “trốn thoát” ngẫu hứng ấy sẽ kết thúc trong yên bình – nhưng rồi hy vọng ấy lại tan biến.
NOCT
Tôi nhớ mà. Cậu luôn là người bị đổ lỗi.
IGNIS
Tôi từng bị khiển trách vì “dắt Hoàng tử bỏ trốn khỏi Hoàng Cung”.
NOCT
Lỗi của tôi. Cậu giúp tôi mà lại bị trách oan.
IGNIS
Tôi chỉ làm đúng bổn phận của mình. Tôi chưa bao giờ hối hận – kể cả bây giờ.
Trong lúc đang sắp đồ đạc của Noct, Ignis chợt nhìn thấy một món đồ nhỏ xinh: một tượng gỗ hình Carbuncle, linh thú hộ mệnh.
IGNIS
Hmm?
Anh cầm bức tượng trên tay.
Lâu lắm rồi mới nhìn thấy cái này.
NOCT
Mang theo đi.
IGNIS
Đây là món đồ rất quan trọng với cậu đúng không?
NOCT
Ừ. Tôi nghĩ nó sẽ giúp chúng ta bình an trên đường.
IGNIS
Đừng xem nhẹ bùa hộ mệnh này. Chính nó đã kéo cậu trở về từ ranh giới cái chết, phải không?
Noct nhún vai.
NOCT
Ít nhất là trong giấc mơ.
Noct lại quay về với việc sắp xếp, lẩm bẩm một mình.
NOCT
Còn thiếu gì nữa nhỉ…
IGNIS
Thanh kiếm?
NOCT
Phải rồi.
Noct mở tủ và lấy ra một thanh kiếm.
NOCT
Tôi nhớ mình từng luyện tập với thanh này.
IGNIS
Từ khi cậu nhận được nó, Hoàng Cung không còn phút nào yên tĩnh nữa.
NOCT
Ừ.
Anh bật cười.
NOCT
Dù tôi cố gắng đến mấy thì vẫn không thể làm chủ kỹ thuật dịch chuyển thanh kiếm.
IGNIS
Nếu cậu không bị thương, có lẽ mọi thứ đã dễ dàng hơn nhiều. Dù vậy, cậu vẫn làm rất tốt.
NOCT
Tôi đâu có lựa chọn nào khác.
IGNIS
Đúng thế.
Điện thoại Ignis reo lên. Anh ra dấu xin lỗi Noct rồi nghe máy.
IGNIS
A lô? Tôi là Ignis đây. Tôi hiểu rồi… Tôi sẽ đến ngay.
Anh cúp máy.
IGNIS
Tôi vừa được thông báo rằng hôm nay Bệ hạ sẽ không thể gặp chúng ta.
NOCT
Vậy à.
IGNIS
Tôi sẽ đi kiểm tra hành lý chuẩn bị cho buổi lễ. Trong lúc đó, cậu hãy kiểm tra lại đồ đạc của mình nhé.
NOCT
Biết rồi.
Ignis rời đi, để lại Noct đứng lặng giữa căn phòng.
CẢNH 7 – Đội Cận Vệ
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – VĂN PHÒNG ĐỘI CẬN VỆ – BAN NGÀY
Âm thanh của kiếm gỗ va vào nhau, tiếng thở dốc và tiếng người ngã vang vọng từ phòng huấn luyện gần đó. Clarus đang nói chuyện với con trai mình, Gladio, về các biện pháp an ninh cho lễ ký kết hiệp ước sắp tới giữa Lucis và Đế chế Niflheim. Gladio có vẻ không mấy hài lòng với những gì đang nghe.
GLADIO
Vậy là cả chú Cor cũng phải ra ngoài làm nhiệm vụ tuần tra vào ngày hôm đó?
CLARUS
Đúng vậy. Đội Cận vệ sẽ hoạt động như bình thường, chỉ để lại một lực lượng tối thiểu.
GLADIO
Vậy là giao Hoàng Cung cho Kingsglaive? Họ chẳng biết gì về khả năng của cha cả.
Clarus bật cười nhẹ.
CLARUS
Gladiolus, Kingsglaive đã trải qua không ít trận chiến. Họ hoàn toàn có năng lực.
Gladio vẫn tỏ ra không tin, nhưng cố nở một nụ cười thông cảm.
GLADIO
Vậy là không còn chỗ cho một “Chiếc Khiên của Nhà Vua” nữa hả.
CLARUS
Thời bình đã mang lại nhiều thay đổi – cả về vai trò của đội Cận vệ. Giờ đây, nơi chúng ta thuộc về là giữa lòng dân.
GLADIO
Tức là cha không còn là “Khiên của Nhà Vua” nữa, mà là “Khiên của Nhân dân”?
CLARUS
Chính xác. Bảo vệ người dân cũng là cách củng cố niềm tin dành cho Bệ hạ.
Gladio hơi nhíu mày, chưa hoàn toàn chấp nhận lý do ấy, nhưng biết cha mình không còn lựa chọn nào khác nên chỉ ậm ừ.
GLADIO
Ừm…
CLARUS
Dù là Khiên hay là Glaive thì cũng không quan trọng. Gia tộc Amicitia chỉ có một nghĩa vụ duy nhất: bảo vệ và phụng sự nhà vua.
GLADIO
Con làm sao quên được.
Clarus nhìn thẳng vào mắt con trai, đổi sang giọng điệu trang nghiêm – không còn là người cha, mà là một cố vấn hoàng gia.
CLARUS
Lệnh đình chiến sắp tới sẽ mang lại nhiều đổi thay cho Lucis. Dù chuyện gì xảy ra, Gladiolus, con phải luôn bảo vệ Hoàng tử Noctis.
Gladio nhíu mày – không phải vì phản đối, mà vì ngạc nhiên khi nghe cha mình nói điều ấy như một lời trăn trối.
GLADIO
Tất nhiên rồi.
CLARUS
Hãy bảo vệ cậu ấy không chỉ vì cậu ấy là vua tương lai, mà còn như một người đồng đội, một người bạn thực sự. Ta sẽ làm điều tương tự bên trong Bức Tường. Phần bên ngoài, ta giao lại cho con.
GLADIO
Rõ, thưa cha!
Có tiếng gõ cửa.
CLARUS
Vào đi.
COR bước vào, để cửa mở phía sau. Một người khác đứng ngoài hành lang cũng lấp ló phía sau ông.
COR
Xin thứ lỗi vì đã làm phiền.
CLARUS
Cor?
PROMPTO bước vào qua khung cửa mở.
PROMPTO
Cháu xin lỗi – ủa, Gladio!?
GLADIO
Cậu làm gì ở đây vậy, Prompto?
COR
Cậu ấy đến nhận đồng phục của đội Cận vệ, nên tôi nghĩ tốt nhất là để cậu ấy gặp chỉ huy trực tiếp.
GLADIO
Ra thế.
CLARUS
Prompto Argentum, đúng không?
PROMPTO
D-dạ, đúng vậy thưa ngài!
CLARUS
Rất vui được gặp cậu. Không bị thương trong buổi huấn luyện chứ?
PROMPTO
Không ạ! Mọi thứ ổn… cháu nghĩ là vậy! À và cháu hứa sẽ bảo vệ Noct nếu có chuyện gì xảy ra!
CLARUS
Tấm lòng thật đáng quý. Nhưng trước tiên, cậu phải biết tự bảo vệ mình. Đó là lý do cậu cần được huấn luyện.
PROMPTO
V-vâng ạ.
CLARUS
Ta nghe nói cậu tự nguyện tham gia hành trình này với tư cách một người bạn. Hãy tự hào vì được sát cánh bên cậu ấy.
PROMPTO
Vâng! À, cảm ơn ngài!
CLARUS
Cảm ơn cậu đã đến hôm nay. Ta đoán là cậu vẫn còn việc cần chuẩn bị, nên cứ tự nhiên rời đi.
PROMPTO
Dạ, thưa ngài!
GLADIO
Con cũng nên đi chuẩn bị đây.
CLARUS
Được rồi. Gặp lại sau.
Prompto và Gladio rời khỏi phòng. Khi cánh cửa khép lại, không khí bên trong chùng xuống.
CLARUS
Cậu đã nói chuyện với Drautos chưa?
COR
Tôi vẫn chưa có cơ hội.
CLARUS
Dạo gần đây trông ông ấy không được khỏe.
COR
Tôi cũng thấy vậy.
CLARUS
Chắc là do chuyện liên minh này.
COR
Tôi nghi là các thành viên Kingsglaive chẳng mấy hài lòng với những điều khoản lãnh thổ.
Clarus thở dài nặng nề.
COR
Không còn cách nào để thay đổi vị trí của tôi vào ngày mai sao?
CLARUS
Tôi đã nói rồi: tất cả kế hoạch đều đã được Bệ hạ phê chuẩn.
COR
Ngài không thấy điều đó đáng nghi sao? Chẳng khác nào loại bỏ hoàn toàn đội Cận vệ khỏi Hoàng Cung.
CLARUS
Ngài ấy biết chứ.
COR
Chẳng còn bao lâu nữa là tới lễ ký kết, Clarus. Nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta nên ở trong Hoàng Cung—
Clarus cắt lời, giọng trầm nhưng kiên quyết.
CLARUS
Bình tĩnh đi, Cor. Nếu thực sự có chuyện gì, người dân phải là ưu tiên hàng đầu. Vị trí của cậu là do chính Bệ hạ chỉ định.
Cor nhìn Clarus dò xét.
COR
Ngài ấy đang dự đoán điều gì sẽ xảy ra?
Clarus giữ vẻ mặt điềm tĩnh.
CLARUS
Từ lâu, Bệ hạ đã hiểu rằng Lucis không còn nhiều lựa chọn.
COR
Ý ngài là…?
CLARUS
Ngài từng do dự về vai trò của Kingsglaive, nhưng họ là những người duy nhất có thể đối đầu với đế chế.
COR
Vậy càng cần tôi ở cạnh ngài ấy. Nếu là chuyện kinh nghiệm, tôi—
CLARUS
Đừng quên, Cor, nếu có chuyện gì, người dân là ưu tiên hàng đầu. Vua Regis đã chọn những người giỏi nhất để dẫn dắt họ sơ tán. Tôi tin cậu sẽ không làm ngài ấy thất vọng.
CẢNH 8 – Prompto và Gladio
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – HÀNH LANG – BAN NGÀY
Prompto và Gladio trò chuyện trong lúc đi dọc hành lang Hoàng Cung.
GLADIO
Cậu định chờ Noct ở đây à?
PROMPTO
Không, chắc mình sẽ về nhà một lát.
GLADIO
Sao thế? Bỏ quên gì à?
PROMPTO
Không, không phải vậy! Mình chỉ muốn về khoe với ba mẹ bộ đồ mới thôi.
GLADIO
Ha, nghe hay đấy.
PROMPTO
Kiểu như là bằng chứng mình đủ tư cách để tham gia chuyến đi này ấy mà. Chỉ mong họ có ở nhà…
GLADIO
Mà nếu không có thì cũng đành chịu thôi.
PROMPTO
Ừ, mình quen rồi. Từ nhỏ đến giờ cũng đâu gặp nhau nhiều. Nhưng nếu không ai ở nhà thì mình quay lại luôn!
GLADIO
Vậy nhé. Còn mình chắc sẽ về trễ một chút. Tối nay mình có hẹn ăn tối.
PROMPTO
Kể nghe coi.
GLADIO
Cả nhà đi ăn ngoài. Hiếm khi có dịp, nên mình nghĩ cũng nên đi.
PROMPTO
Tuyệt thật! Cứ thong thả nha, nhớ gửi lời hỏi thăm Iris giùm mình nữa.
GLADIO
Ờ, con bé nói là mới gặp cậu hôm trước.
PROMPTO
Hả? Ở đâu?
GLADIO
Ngoài công viên, lúc cậu đang chụp ảnh.
PROMPTO
Chuẩn phong cách mình luôn. Mà sao em ấy không đến chào hỏi?
GLADIO
Nó nói là có đấy.
PROMPTO
Đ-đợi chút. Thiệt luôn á? Trời ơi, không tin nổi mình lại không nhận ra.
GLADIO
Nó lo cho cậu dữ lắm đó.
PROMPTO
Lẽ ra cậu phải bảo em ấy đừng lo!
Gladio phá lên cười sảng khoái.
CẢNH 9 – Kingsglaive
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – PHÒNG HỌP CỦA KINGSGLAIVE – CHIỀU TỐI
Drautos bước vào phòng họp, nơi Libertus đang đợi để nhận chỉ thị.
DRAUTOS
Cảm ơn cậu đã đến, Libertus. Nyx đâu rồi?
LIBERTUS
Đang trên đường đến. Có chuyện gì vậy?
DRAUTOS
Tôi muốn một trong hai cậu đưa Hoàng tử về lại thành phố.
LIBERTUS
Thật à? Hộ tống Hoàng tử? Giờ bọn tôi thành bảo mẫu rồi chắc?
DRAUTOS
Đó là cái giá phải trả khi dùng xe của cậu ấy.
LIBERTUS
Dùng để làm gì?
DRAUTOS
Đưa đón các vị khách danh dự. Đó là chiếc xe duy nhất xứng tầm.
Sự khó chịu trên mặt Libertus dần nhường chỗ cho vẻ nặng nề.
LIBERTUS
Đó là một buổi trao đổi hòa bình mà đúng không? Xe nào chẳng được.
Drautos bật cười thầm.
DRAUTOS
Coi bộ cậu không ưa lệnh đình chiến này cho lắm nhỉ.
LIBERTUS
Tôi cũng không biết nữa. Tôi cũng muốn hòa bình như ai thôi. Nếu không ai còn phải đổ máu thì tốt chứ.
DRAUTOS
Nhưng cậu không thể vui vẻ đón nhận, nhất là với những điều khoản như thế.
Vẻ mặt Libertus càng trĩu xuống.
LIBERTUS
Tất nhiên rồi. Ai trong chúng tôi mà chẳng nghĩ vậy.
Không khí im lặng một lúc. Cuối cùng, Drautos khẽ thở dài và đổi chủ đề.
DRAUTOS
Chân cậu sao rồi?
LIBERTUS
Vẫn phải dùng nạng mới đi được.
DRAUTOS
Ra vậy. Xin lỗi vì đã gọi cậu tới. Lịch phân công đã thay đổi, xem qua rồi về nghỉ đi.
LIBERTUS
Còn Hoàng tử thì sao?
DRAUTOS
Nyx sẽ lo vụ đó.
LIBERTUS
Vậy tôi đi trước nhé. Cảm ơn.
DRAUTOS
Giữ gìn sức khỏe, Libertus.
Libertus gật đầu rồi tập tễnh rời khỏi phòng họp. Drautos nhìn theo anh ta rời đi, vẻ mặt lo lắng dần chuyển sang lạnh lùng, vô cảm.
CẢNH 10 – Cuộc gọi từ Ignis
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – PHÒNG CỦA NOCT – CHIỀU TỐI
Noct đang ngồi trong phòng, ánh mắt lơ đãng nhìn vào khoảng không. Không rõ cậu đang suy nghĩ điều gì hay đơn giản chỉ là buồn chán. Dù thế nào đi nữa, khi chuông điện thoại reo lên, cậu lập tức nhấc máy.
NOCT
A lô?
IGNIS (qua điện thoại)
Là tôi đây. Cậu thu dọn xong chưa?
NOCT
Rồi.
IGNIS (qua điện thoại)
Vậy thì hãy về nhà ngay đi. Tôi sẽ đến muộn một chút.
NOCT
Không sao. Có chuyện gì vậy?
IGNIS (qua điện thoại)
Không có gì nghiêm trọng. Chỉ là mọi thứ rắc rối hơn tôi tưởng. Tôi sẽ xong việc sớm thôi.
NOCT
Được rồi.
IGNIS (qua điện thoại)
Đội trưởng Drautos nói sẽ có xe chờ cậu ngoài cổng.
NOCT
Biết rồi.
IGNIS (qua điện thoại)
Gladio cũng sẽ đến trễ. Có lẽ cậu nên bắt đầu dọn dẹp trước khi bọn tôi về.
NOCT
Ừ—
Noct gác máy.
CẢNH 11 – Iris và Libertus
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – SẢNH CHÍNH – CHIỀU TỐI
Sau khi hoàn tất công việc ở Hoàng Cung, Libertus chuẩn bị về nhà. Anh bước đi với sự hỗ trợ của đôi nạng, thỉnh thoảng lại khẽ rên vì đau. Bất chợt, anh sẩy chân và cả hai cây nạng rơi xuống đất, phát ra tiếng va chạm loảng xoảng.
LIBERTUS
Khốn kiếp thật…
Iris, đang đứng ở phía bên kia sảnh và quan sát Libertus từ nãy giờ, vội vàng chạy tới nhặt giúp anh đôi nạng.
IRIS
Anh ổn chứ? Của anh đây.
Cô trao lại nạng cho Libertus.
LIBERTUS
Cảm ơn. Tôi vẫn chưa quen được với mấy thứ này.
IRIS
Chắc anh mới bị thương gần đây nhỉ?
LIBERTUS
Ừ, bị khi đang làm nhiệm vụ.
Libertus gắng gượng đứng dậy.
IRIS
Vậy… anh là người của Kingsglaive?
LIBERTUS
Ừ, đúng rồi.
IRIS
Anh là Nyx à?
LIBERTUS
Không, tôi tên là Libertus.
IRIS
Ồ… Xin lỗi tôi nhầm.
LIBERTUS
Cô có việc gì với Nyx sao?
IRIS
Cũng không hẳn. Tôi nghe nói anh ấy sẽ đi cùng Hoàng tử, nên…
LIBERTUS
Vậy còn cô là…?
IRIS
Tôi là Iris Amicitia.
LIBERTUS
Amicitia? Tức là—?
IRIS
Vâng, cha và anh trai tôi đều ở đội Cận vệ. Tôi là bạn của Noct.
LIBERTUS
Ra vậy. Vậy cô có việc với Hoàng tử? Cô đang đợi cậu ấy ở đây?
IRIS
Đúng vậy! Tôi nghe nói sẽ có người đến đón cậu ấy.
LIBERTUS
Tiếc quá nhưng tôi nghĩ cô bị lỡ việc mất rồi.
IRIS
Sao cơ?
LIBERTUS
Cậu ấy có lẽ đã về nhà rồi.
IRIS
T-thật sao… Cảm ơn anh đã cho tôi biết.
LIBERTUS
Chuyện quan trọng lắm à? Tôi gọi cho tài xế thử xem họ đi đến đâu rồi nhé?
IRIS
Ơ, không cần đâu—
Không đợi Iris phản ứng, Libertus đã gọi cho Nyx.
LIBERTUS
Này, cậu đang ở đâu vậy?
Iris nghe thấy giọng Nyx từ đầu dây bên kia, nhưng không nghe rõ lời anh nói.
LIBERTUS
Hoàng tử thì sao?
LIBERTUS
Ừ, tôi đoán vậy.
LIBERTUS
Không có gì. Gặp sau.
Anh cúp máy.
LIBERTUS
Có vẻ Điện hạ đã về nhà rồi. Xin lỗi nhé.
IRIS
Cảm ơn anh đã kiểm tra giúp tôi.
LIBERTUS
Nếu hai người là bạn, sao cô không gặp cậu ấy vào ngày mai?
Nước mắt bắt đầu ứa ra nơi khóe mắt Iris, cô khẽ nói qua làn hơi nghẹn ngào.
IRIS
Tôi nghĩ là…
Libertus ngạc nhiên trước phản ứng đột ngột của cô.
LIBERTUS
Mà thôi… không cần cũng được.
IRIS
Hôm nay… là một ngày đặc biệt.
LIBERTUS
À… ra là vậy. Tôi đâu biết Hoàng tử lại là người như thế.
Iris gượng cười.
IRIS
Có lẽ là vậy…
LIBERTUS
Thật ra khó gặp Hoàng tử thật, nhưng chắc cậu ấy vẫn nghe điện thoại từ bạn bè.
IRIS
Hả?
LIBERTUS
Nếu chuyện gấp, sao cô không gọi?
IRIS
Tôi chưa bao giờ gọi cho anh ấy cả.
LIBERTUS
Nhưng cô có số mà, đúng không?
IRIS
Có… nhưng…
LIBERTUS
Vậy còn chờ gì nữa?
IRIS
Anh tôi sẽ nổi giận mất…
LIBERTUS
Cứ để anh cô cho tôi lo! Nếu hôm nay thực sự đặc biệt, cô nên gọi trước khi quá muộn.
Iris nhìn Libertus, lưỡng lự.
LIBERTUS
Cô sẽ hối hận nếu không làm đấy.
Dường như đã được thuyết phục, Iris lấy điện thoại ra và gọi cho Noct.
NOCT (qua điện thoại)
A lô?
IRIS
A lô, Noct?
NOCT (qua điện thoại)
Iris? Có chuyện gì sao? Em ổn chứ?
IRIS
Không, em chỉ muốn chúc anh… lên đường bình an. Và em… chúc anh mọi điều tốt đẹp.
NOCT (qua điện thoại)
Ồ… chỉ vậy thôi à?
IRIS
Vâng!
Cô bật cười, có chút ngượng ngùng.
IRIS
Vậy thôi.
NOCT (qua điện thoại)
Cảm ơn em. Vậy anh cúp máy nhé.
IRIS
Dạ, chào anh.
LIBERTUS
Nói hết những gì cần nói chưa?
Iris khịt mũi, nuốt nước mắt và gắng nở nụ cười.
IRIS
Rồi ạ.
LIBERTUS
Tốt rồi.
IRIS
Xin lỗi vì đã làm phiền anh.
LIBERTUS
Không sao. Tôi tự dưng xen vào chuyện người khác mà. Tôi cũng có một đứa em gái nhỏ, nên không nỡ làm ngơ.
Nghe vậy, Iris bật cười thật lòng.
IRIS
Thật á?
LIBERTUS
Ừ. Dù sao thì, mong cô thấy nhẹ lòng hơn rồi.
IRIS
Em thấy tốt hơn thật.
LIBERTUS
Vậy thì tạm biệt nhé.
IRIS
Cảm ơn anh, Libertus! Nhớ chăm sóc cái chân của anh nha!
LIBERTUS
Nhất định rồi!
Iris mỉm cười trìu mến khi Libertus quay lưng bước đi, tập tễnh rời khỏi sảnh.
CẢNH 12 – Trợ giúp đã đến
TRƯỚC CỬA CHUNG CƯ CỦA NOCT – BAN ĐÊM
Trời đã tối khi Ignis tới nơi ở của Noct. Khi đến sảnh, anh chào viên lính gác đang trực ở quầy lễ tân.
IGNIS
Xin chào.
LÍNH GÁC C
Xin chào.
Đúng lúc đó, Prompto vừa đến nơi, gọi to từ xa.
PROMPTO
Này, Ignis!
Nhận ra giọng nói quen thuộc, Ignis quay lại.
IGNIS
Prompto.
Prompto chạy nhanh tới.
PROMPTO
Anh vừa mới đến à?
IGNIS
Đúng vậy.
Prompto gật đầu chào viên lính gác.
PROMPTO
Xin chào!
LÍNH GÁC C
Chào buổi tối.
Cả hai bước vào tòa nhà và cánh cửa tự động khép lại sau lưng họ. Họ cùng đi về phía thang máy.
IGNIS
Cậu có gặp được ba mẹ không?
PROMPTO
Không, họ không có ở nhà.
IGNIS
Tiếc thật.
PROMPTO
Không sao đâu. Tôi quen rồi mà.
Prompto nhấn nút gọi thang máy, rồi trò chuyện tiếp khi cả hai chờ thang tới.
PROMPTO
À mà này, Gladio mang theo cả đống đồ cho chuyến đi đó.
IGNIS
Ý cậu là mấy thứ đồ cắm trại?
PROMPTO
Ừ, tôi thấy anh ấy lôi ra đầy đủ các thứ. Hỏi thì anh ấy bảo để nấu ăn.
Ignis thở dài.
IGNIS
Chắc cậu ấy tính giao hết cho tôi dùng đây mà.
Thang máy đến nơi và một người phụ nữ bước ra. Prompto hơi lúng túng chào.
PROMPTO
C-chào chị!
CƯ DÂN NỮ
Chào cậu nhé.
IGNIS
Chào buổi tối.
Hai người bước vào thang máy, cửa khép lại. Khi thang máy bắt đầu di chuyển, Prompto lại tiếp tục.
PROMPTO
Anh hay nấu ăn lắm hả, Ignis?
IGNIS
Không hẳn là “hay” đâu.
PROMPTO
Tôi từng được Noct cho ăn thử món anh nấu.
IGNIS
Và?
PROMPTO
Tuyệt vời!
IGNIS
Vậy sao?
PROMPTO
Ừ đó! Tôi tưởng đi cắm trại chắc cũng vậy, nhưng bình thường anh toàn nấu ở bếp đàng hoàng, đúng không? Tôi không tưởng tượng nổi ngoài đường thì nấu thế nào nữa.
Thang máy dừng. Hai người bước ra, tiếp tục đi dọc hành lang.
PROMPTO
Tôi có hỏi Noct rồi, cậu ấy bảo đừng lo. Giờ tôi háo hức muốn ăn thử món anh nấu tiếp ghê luôn, Iggy!
Ignis bật cười khẽ.
IGNIS
Tôi sẽ cố không làm cậu thất vọng. Có lẽ tôi nên hỏi khẩu vị của cậu sẵn.
PROMPTO
Tôi thích đồ ngọt, nhưng món mặn cũng được. Đồ cay… à mà tôi ăn được hết, kể cả mấy món lạ lạ cũng không sao.
IGNIS
Tốt. Tôi định thử nấu với nguyên liệu địa phương nên cậu có khẩu vị linh hoạt thì tốt quá.
Prompto tươi cười rạng rỡ.
PROMPTO
Không vấn đề gì luôn!
Cả hai dừng lại trước cửa phòng của Noct. Prompto bấm chuông gọi.
NOCT (qua hệ thống liên lạc)
Tôi ra liền.
CẢNH 13 – Dọn dẹp
BÊN TRONG CĂN HỘ CỦA NOCT – BAN ĐÊM
Trễ hơn dự định một chút, Ignis, Prompto và Gladio đang giúp Noct dọn dẹp căn hộ, chuẩn bị cho việc chuyển đi. Đồ đạc còn lại nằm vương vãi khắp nơi, dù mọi người đang cố gắng, căn phòng trông có vẻ bừa bộn hơn cả lúc chưa dọn. Prompto đang lau tủ sách một cách uể oải thì ánh mắt cậu bỗng dừng lại ở một thứ gì đó.
PROMPTO
Whoa! Không ngờ lại vẫn còn thấy mấy thứ này.
Noct ló đầu ra từ phía sau một đống đồ.
NOCT
Gì vậy?
Prompto lôi ra một cuốn truyện tranh từ một cái hộp gần kệ sách.
PROMPTO
Cái này! Tôi không để ý, hóa ra cậu có nguyên một đống truyện tranh!
NOCT
Một số là của cậu đấy.
Prompto nhìn Noct với vẻ hoài nghi.
PROMPTO
Thật á?
Noct bước lại gần, lôi ra một quyển khác từ trong hộp.
NOCT
Này, nhìn cái này xem.
PROMPTO
Ôi trời! Tôi từng rất muốn đọc lại quyển này đấy.
NOCT
Thì đọc đi.
Prompto cười tinh quái.
PROMPTO
Nếu cậu đã nói vậy…
GLADIO
Khoan đã. Cậu định đọc bây giờ á?
IGNIS
Cả hai người vẫn chưa dọn được gì cả. Tôi hiểu là các cậu muốn hoài niệm, nhưng bây giờ chưa phải lúc.
Ignis thở dài, đầy ngán ngẩm.
PROMPTO
Nhưng rồi tất cả sẽ được chuyển về Hoàng Cung mà, đúng không?
GLADIO
Ừ.
PROMPTO
Một khi chuyện đó xảy ra thì tôi sẽ không còn cơ hội nhìn thấy mấy thứ này nữa!
GLADIO
Thế thì cậu lấy thứ cậu muốn đi.
Prompto quay sang Noct với ánh mắt đầy hy vọng.
PROMPTO
Tôi lấy được không?
NOCT
Không.
GLADIO
Dù sao thì cũng chỉ toàn là đồ cậu sẽ đóng thùng rồi chẳng bao giờ mở ra nữa thôi.
Noct vẫn không lay chuyển.
NOCT
Tôi sẽ mở ra kiểm tra. Kỹ càng.
IGNIS
Và ai mà biết được lúc nào cậu mới làm điều đó.
PROMPTO
Thấy chưa?
GLADIO
Thôi bỏ đi, quay lại dọn dẹp nào.
Mọi người tiếp tục công việc, căn phòng rơi vào im lặng.
BÊN TRONG CĂN HỘ CỦA NOCT – BAN ĐÊM (SAU ĐÓ)
Một lúc sau, căn phòng đã hoàn toàn khác hẳn. Hầu như chỉ còn lại vài món đồ nội thất lớn. Gladio đặt thùng cuối cùng cạnh cửa rồi quay lại, ngắm thành quả.
GLADIO
Chắc là xong hết rồi đấy.
PROMPTO
Cuối cùng cũng xong! Không ngờ căn phòng này lại rộng như vậy.
IGNIS
Và đây là lần cuối cùng cậu thấy nó. Khi quay lại, Noct sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.
PROMPTO
Nghe lạ quá.
GLADIO
Điện hạ sắp kết hôn rồi.
NOCT
Tôi vẫn chưa cảm nhận được gì cả. Nhưng tôi tin mọi chuyện sẽ ổn thôi.
PROMPTO
Cậu không thấy lo à?
Noct nghĩ một lúc, không hề tỏ vẻ lo lắng.
NOCT
Ừm… Lo là không dậy kịp ấy hả?
Ignis mỉm cười.
IGNIS
Khả năng cao đấy.
PROMPTO
Phải rồi, cũng có lý.
Gladio lắc đầu.
GLADIO
Cậu chẳng suy nghĩ gì về chuyện này đúng không?
NOCT
Này, cũng phải cho tôi chút tín nhiệm chứ. Dù sao thì, nghĩ nhiều cũng chẳng thay đổi được gì.
Gladio gật đầu, như đồng tình với cách nhìn của Noct.
GLADIO
Ừ, tôi hiểu.
PROMPTO
Làm hoàng tử cũng chẳng dễ gì ha?
Ignis lên tiếng, cố xua tan không khí nặng nề.
IGNIS
Trước tiên cứ hoàn thành chuyến đi đã.
NOCT
Phải rồi.
PROMPTO
Không ngờ mai là đi rồi. Hồi hộp ghê! Mấy người có nghiên cứu gì về thế giới bên ngoài chưa?
IGNIS
Tôi chỉ xem sơ qua. Không có nhiều thời gian để tìm hiểu kỹ.
GLADIO
Ừ, lo chuẩn bị mấy chuyện khác hết thời gian rồi.
PROMPTO
Tôi có xem bản đồ. Nhưng hỏi ai thì cũng chẳng ai biết rõ gì cả.
NOCT
Một thế giới hoàn toàn mới đang chờ tụi mình nhỉ…
PROMPTO
Ngoài kia có đủ loại sinh vật hoang dã đúng không? Liệu tụi nó có mò tới tụi mình không nhỉ?
GLADIO
Ai biết được. Nghe nói bên ngoài khác hẳn Insomnia – ít ra thì ba tôi nói vậy.
IGNIS
Văn hóa ở ngoài đó giống Insomnia cách đây ba mươi năm. Kiểu như một vùng đất rộng lớn bước ra từ tấm ảnh cũ.
PROMPTO
Tôi vừa hào hứng vừa lo lắng! Không biết đêm nay có ngủ được không nữa.
NOCT
Nếu không ngủ được…
Noct rút điện thoại ra, mở trò chơi yêu thích.
PROMPTO
Ý tưởng hay đó!
Prompto cũng làm theo.
IGNIS
Thật đấy à? Giờ này mà còn…
GLADIO
Sao lại không? Mình còn phải ủng hộ tinh thần cho Điện hạ chứ.
Gladio cũng tham gia.
NOCT
Dù gì thì đây cũng là lần cuối bọn mình chơi ở nơi này.
Ignis thở dài một cách hơi kịch, rồi đành lấy điện thoại ra tham gia cùng bạn bè.
CẢNH 14 – Đồng đội
BÊN TRONG HOÀNG CUNG – PHÒNG CỦA VUA REGIS – BAN ĐÊM
Vua Regis, trông mệt mỏi rã rời, vừa trở về từ một cuộc họp kéo dài và nặng nề. Ông ngồi phịch xuống ghế với vẻ kiệt sức. Chẳng bao lâu sau, Clarus bước vào – cũng chẳng khá hơn là bao.
CLARUS
Tôi không ngờ một cuộc họp lại có thể khiến người ta mỏi lưng đến thế.
Regis bật cười khẽ, rồi thở dài một hơi dài.
CLARUS
Ngài vẫn ổn chứ? Chắc là kiệt quệ lắm rồi.
REGIS
Quả thật vậy.
Regis cười gượng gạo.
CLARUS
Vậy còn Noct thì sao?
REGIS
Tôi không có lấy một khoảnh khắc nào để gặp nó.
CLARUS
Vậy thì… sau khi ngài tiễn nó đi vào ngày mai, sao không nghỉ ngơi một chút? Cứ để mấy việc lặt vặt cho tôi lo.
REGIS
Không được. Nếu tôi giao cả vương quốc cho anh chỉ một ngày, tôi e là mình chẳng còn ngai vàng để mà quay lại đâu.
Clarus bật cười.
CLARUS
Ngài nói như thể đó là điều xấu vậy.
Cả hai cùng bật cười.
REGIS
Nhưng anh không cần phải lo cho tôi đâu. Tôi vẫn ổn.
CLARUS
Ngài đã liên lạc được với Cid chưa? Nếu chưa, tôi có thể thay mặt ngài gọi cho ông ấy.
REGIS
Không cần đâu. Tôi đã gọi cho ông ấy hôm nay rồi.
CLARUS
Ông ấy thế nào?
REGIS
Vẫn khỏe. Nhưng ông ấy yêu cầu tôi phải đích thân đến thăm thì mới chịu trông chừng con trai tôi.
CLARUS
Quả là thái độ chẳng giống ai dành cho một vị vua.
REGIS
Hẳn là ông ấy có điều gì đó suy nghĩ nên mới kiên quyết như vậy.
CLARUS
Vậy ngài đáp lại ra sao?
REGIS
Tôi nói là mình không thể đến.
CLARUS
Thật thà quá đi.
Regis nhăn mặt.
REGIS
Thật thà à? Trong khi tôi chẳng thể nói rõ với ông ấy điều gì đang diễn ra?
REGIS
Tôi còn không thể thành thật với chính con trai mình…
Clarus thoáng chùng xuống, thở dài rồi trả lời chân thành.
CLARUS
Đây không phải điều dễ nói. Khi đến lượt tôi, tôi cũng không làm được. Trong tình huống này… không có lời nào là đủ cả – để chúng rời đi như thế.
REGIS
Clarus…
CLARUS
Ngài đã làm quá đủ rồi, Regis. Chúng không còn là những đứa trẻ nữa. Một ngày nào đó, chúng sẽ hiểu.
Regis mỉm cười với người bạn tri kỷ.
REGIS
Cảm ơn anh.
Nụ cười ấy nhanh chóng biến mất, giọng ông trở nên nghiêm nghị.
REGIS
Tương lai đòi hỏi phải đánh đổi rất nhiều thứ. Có lẽ kỳ vọng vào sự thấu hiểu của dân chúng là điều quá xa vời. Nhưng ý chí của tôi là bảo vệ những người đang sống hôm nay. Và trên con đường tôi chọn, lựa chọn còn lại là rất ít. Tôi đã vứt bỏ niềm kiêu hãnh của mình. Có lẽ, sau cùng, tôi sẽ bị coi là kẻ ngốc.
Ông dừng lại một chút, rồi tiếp tục.
REGIS
Tên của gia tộc Amicitia, trong vai trò phụng sự hoàng tộc Caelum, rồi sẽ bị bôi nhọ. Vì điều đó… tôi xin lỗi anh, Clarus.
Clarus lắc đầu.
CLARUS
Ngài không cần xin lỗi. Với tôi, ngài không chỉ là một vị vua – ngài là một người bạn chân chính.
Ông nhìn thẳng vào mắt Regis.
CLARUS
Dù có chuyện gì xảy ra, điều đó cũng sẽ không bao giờ thay đổi.
CẢNH 15 – Khởi hành
BÊN TRONG CĂN HỘ CỦA NOCT – BUỔI SÁNG
Mặt trời ló rạng, tiếng chim hót vang lên bên ngoài khung cửa sổ ngập nắng. Bản hợp xướng nhẹ nhàng ấy bỗng bị cắt ngang bởi tiếng chuông báo thức của Noct. Ignis, đã dậy từ sớm, bước tới gọi vị hoàng tử, khi ấy vẫn đang say ngủ. Gladio và Prompto cũng vừa mở mắt, lờ đờ ngồi dậy. Prompto vươn vai, ngáp dài.
PROMPTO
Trời sáng rồi à?
GLADIO
Chắc mình ngủ quên lúc nào không hay…
Ignis thở dài, giọng thúc giục.
IGNIS
Đúng vậy. Dậy đi, Noct.
Noct lầm bầm trong miệng, nằm bất động vài giây, rồi uể oải ngồi dậy.
IGNIS
Mọi người, mau chuẩn bị đi. Chúng ta phải đến Hoàng Cung ngay.
NOCT
Biết rồi…
Noct cầm lấy điện thoại, nhanh chóng tắt chuông báo.