Boy’s Side – Chapter 3
Có thứ gì đó đang ở trên nóc!
Đôi nam nữ đang cuốn lấy nhau phía trên ống thoát khi số 1 cuống cuồng tách ra. Trong lúc âm thanh vang lên, họ nín thở và tập trung toàn bộ ý thức vào tai. Một lần nữa, nó lại xuất hiện, âm thanh vang vọng giống lúc này, như là một vật cứng đang va đập vào tấm sắt. Nó phát ra từ phía trên đầu vang dội bên ngoài bức tường và xuyên qua lỗ hổng lan vào phía trong.
Kan-Kan-Kan.
Một âm thanh chẳng hề đồng đều chút nào.
「Cái quái gì vậy nhỉ?」
Kush nhanh miệng hỏi
「Là lũ chim, cái thứ âm thanh mãnh liệt đấy đến từ một con hải âu thì phải?」
Sau khi Valm trả lời, Kush cảm thấy an tâm hơn chút và lại ngả lưng xuống tấm thảm ngay khi vừa mới ngóc đầu dậy. Có vẻ như Kush muốn tiếp tục chậm rãi tận hưởng thêm một chút nữa nhưng Valm đã đứng dậy và bắt đầu khoác lên trên đống cơ bắp dẻo dai của bản thân bằng bộ giáp phục làm từ da.
「Tại sao anh lại biết đó là một con hải âu?」
「Gây ra được âm thanh ở phía trên cao thế chỉ có thể là lũ chim hoặc khỉ. Dựa vào tiếng vọng dữ dội vừa rồi, thì dù có là con nào thì cũng phải cỡ lớn. Hơn nữa đó là âm thanh của một vật cứng va đập với tấm sắt, nếu suy nghĩ rằng một con khỉ có mang theo một vật gì đó thì cái mỏ của lũ chim sẽ hợp lý hơn, mà xung quanh khu vực này thì chỉ toàn là hải âu」
「Quả nhiên là Valm, thế nhưng lũ hải âu đang làm gì thế?」
「Em đi mà hỏi hải âu ấy.」
「Cũng đúng ha.」
Thuở ấu thơ Kush đã từng tham gia vào một cuộc huấn luyện để trở thành Triệu hồi sư, vì thế cô không biết bất cứ thứ gì khác ngoài sự bảo hộ của Bevelle và hòn đảo này, sự non nớt về mặt tri thức của cô thật đáng kinh ngạc. Đó chính là lý do mà cô luôn tỏ ra ngưỡng mộ vào những điều mà Valm nói khi gặp một chuyện gì đó.
Vào cuộc gặp gỡ khoảng 3 năm về trước, Valm đã từng nghĩ cô giống như một trò đùa mà người ta dành cho mình, từ sâu trong thâm tâm anh cảm thấy khinh thường cô nàng Triệu hồi sư được đãi ngộ một cách đặc biệt và quá mức được nuông chiều này, nhưng sau khi biết rõ sự tình anh cảm thấy dần đồng cảm với cô. Sự đồng cảm dần thay đổi từ sự ôn hòa trở thành tình yêu. Khi nhận ra tình cảm của bản thân, Valm đã cảm thấy vô cùng bối rối. Thậm chí trong tưởng tượng anh cũng chưa bao giờ từng nghĩ rằng Kush sẽ đánh cắp mất trái tim của mình.
Triệu hồi sư là những người có dị năng đặc biệt cho phép họ có thể cảm nhận “Huyễn quang” ở mức độ cao, huyễn quang chính là linh hồn của người đã khuất. Valm đã từng mang ấn tượng cho rằng Triệu hồi sư là những kẻ bất hạnh bị ám ảnh bởi cái chết. Thế nhưng Kush thì, mà không chỉ riêng mỗi Kush, tất cả các Triệu hồi sư đều là những con người bình thường mang những xúc cảm bình thường, anh hiểu rằng họ cũng là con người chẳng hề có chút kì quặc nào khác biệt so với anh.
Mặc dù vậy những kẻ cầm quyền đã tạo ra một đội quân Triệu hồi sư với nghĩa vụ đặc biệt hướng đến Zanarkand, thêm vào đó là những giới hạn nghiêm ngặt cho họ về mặt cuộc sống. Không một ai tự có ý nguyện mong muốn gia nhập vào đội quân đó, nhưng người được dạy dỗ kĩ năng triệu hồi là quá hiếm hoi, nên sẽ chẳng có cơ hội cho đám lãnh đạo lựa chọn. Những người như Kush tình nguyện dâng hiến cuộc đời mình cho chính phủ, đổi lại gia đình họ sẽ được chu cấp. Những gia đình có người trở thành Triệu hồi sư, kể cả sau khi thành viên đó chết, họ vẫn sẽ tiếp tục được bảo hộ thêm 20 năm nữa.
Mặc dù trông Kush vô cùng duyên dáng và cao quý, nhưng thực chất cô xuất thân từ một gia đình nghèo đói, chính điều này đã làm Valm cảm thấy yên lòng khi anh cũng có đồng cảnh ngộ với cô. Valm cũng chưa bao giờ được đi ra ngoài khỏi hòn đảo. Và cũng giống như thế, đổi lại thì lời tuyên thệ của anh đã cứu giúp gia đình thoát khỏi cảnh khốn cùng.
「Anh xuống trước đây, chắc Bedohls đã chán ngán việc phải chờ đợi anh ở bên dưới lắm rồi.」
「Vâng, mà này Valm, lần tới chúng ta có thể gặp mặt mà không cần có Bedohls được không?」
「Tại sao? Em sợ cậu ấy xen vào à?」
「Không, nhưng em muốn chỉ có riêng 2 chúng ta mà thôi.」
「Vậy thì ai sẽ vác kiệu của em đây?」
Nghe thấy vậy Kush bật cười.
「Em có thể tự mình đi được mà Valm, giống như anh vậy, em có thể đi bộ cực kì nhẹ nhàng đấy.」
「Có lẽ là vậy, thế nhưng lũ côn trùng độc do kẻ thù thả ra đang sinh sôi nhanh chóng, nếu có chuyện gì thì…」
「Bị chúng cắn phải thì đau lắm à?」
「Một nỗi đau như địa ngục luôn ấy.」
「Em ghét địa ngục.」
Kush cười, hình ảnh mà cô nàng tự vẽ ra trong đầu là địa ngục mà cô đã từng được kể lại từ Valm, đó là thứ trong những câu chuyện trước khi ngủ mà anh đã từng lắng nghe từ bà của mình.
Địa ngục là nơi những kẻ đã dám phản bội lại thánh thần bị gửi đến bất kể còn sống hay đã chết, hay có thể nói đó là một vùng đất không hề có niềm vui và tràn ngập thống khổ. Nếu không muốn tới đó, con người bắt buộc phải sống và tuân theo những quy định của thần linh. Làm vậy thì sau khi chết, họ có thể trở thành một bông hoa nở rộ tại dị giới (farplane). Hoa, Valm đã từng nghĩ điều này cũng chẳng có chút khác biệt nào so với địa ngục thế nhưng bà của anh biết rất nhiều giai thoại để chứng thực cho các quy tắc, luật lệ vì thế nên hoàn toàn vô dụng khi phản biện lại. Suốt một thời gian dài cho đến bây giờ thì anh đã hiểu. Bà anh là một người cuồng tín vào chính quyền, những kẻ được coi là đại diện cho thần thánh tại thế giới này.
「Không có cách nào để không bị côn trùng cắn mà không cần nhờ đến sức Bedohls sao?」
「Sao đây nhỉ, anh có thể tự mình bế em đến chỗ nguy hiểm này được thôi.」
「Nếu thế thì… thật tuyệt vời.」
「Mau mau xuống thôi.」
Valm hướng đến cầu thang xoắn ốc ở trung tâm để đi xuống trước và ra chỉ thị cho Bedohls. Anh vô thức ngoảnh lại phía sau, lúc này Kush đang nhổm dậy trên 2 đầu gối ở phía trước lỗ thoát khí trông giống như một cái cửa số và ngắm nhìn quang cảnh bên ngoài.
Cô ấy có một thân thể mảnh mai giống như nữ thần Luchera chỉ trừ phần eo có phần tròn trịa hơn. Valm đã từng thấy thật kì lạ vì sao cô nàng lại không có cánh. Chiếc áo quấn trên người cô đã trượt xuống đủ để lộ ra vết bớt hình trái tim ở phía bên phải của lưng. Một vết bớt trông thật đáng yêu.
「Có ai đó đang ở trên bãi biển. Lẽ nào là…」
Valm vội vã đi tới bên cạnh Kush và nhìn ra bên ngoài.
Ánh trăng soi rọi cho phép họ nhìn thấy bãi cát bên dưới.
「Nào nào, ở phía bến tàu ấy!」
Quả thực có bóng người, đó trông giống như một chàng trai trẻ. Những con sóng vỗ vào làm chiếc thuyền nhỏ rách nát trở nên chao đảo, trông có vẻ giống như một tự sát.
Valm vừa quan sát anh chàng kia vừa ra hiệu cho Kush nhanh chóng mặc quần áo vào. Anh đưa 2 ngón tay lên miệng định huýt sáo để gọi Bedohls nhưng thời điểm này thì không thích hợp để huýt sáo chút nào.
Chàng trai trẻ vội vàng dỡ đồ xuống khỏi thuyền, đó là một cái bao tải. Mở miệng bao tải được buộc một cách lỏng lẻo ra, anh ta thô bạo rút ra một thứ hình tròn và đặt xuống phía dưới chân. Chẳng có chuyện gì xảy ra cả, đó là một quả bóng.
Cuối cùng cậu ta đang dự tính làm trò gì?
Một người tị nạn trôi dạt vào đây lại bỗng nhiên muốn chơi bóng? Đó thực sự là một hành động không hợp lý chút nào, thế nhưng phải nghĩ như nào thì mới được. Anh ta đã nhận ra những hành động của mình tất cả đang được quan sát bởi Valm. Giả vờ như không hề biết, chàng trai bắt đầu nhấc chân và di chuyển rời khỏi quả bóng, không thể không công nhận rằng anh ta có khả năng diễn xuất khá tốt.
「Đó là một trái bom!」
Valm ôm lấy eo Kush, lôi cô tránh xa khỏi cửa sổ và nhanh chóng hướng về phía trung tâm căn phòng, ngay lúc họ định thoát xuống bằng cầu thang xoắn ốc thì từ phía sau lưng vụ nổ đã xảy ra. Mất thăng bằng và gần như sắp sửa bị ngã xuống, Valm ôm chặt đầu Kush vào ngực mình, ngay lập tức lưng anh đập mạnh vào cầu thang, Valm rên lên trong đau đớn. Phía sau đầu anh đã bị va vào một vật cứng, từ sâu trong hốc mũi máu giống như hỏa dược chuẩn bị bùng nổ và trào ra ngoài. Có vẻ như anh sắp ngất đi, điều này không thể tránh khỏi. Thế nhưng ngay sau khi tỉnh lại, anh chắc chắn sẽ tìm giết kẻ kia.
Không thể để hòn đảo này cho lũ “Ma đạo sĩ dị giáo” tùy ý làm gì thì làm được.
Chương trước Trang chính Chương tiếp