Boy’s Side – Chapter 6
Anh sử dụng hết toàn bộ số đạn và lựu đạn mà bản thân mang theo để hạ gục không biết bao nhiêu kẻ địch cố tiến lại gần.
Ngay lúc anh nghĩ rằng mình đã có thể thoát khỏi đó thì cơn bão ập tới. Luôn có dấu hiệu báo trước như bầu trời trở nên u ám và gió thổi mạnh hơn vậy mà cho đến tận lúc này, anh không hề nhận ra chúng, phải chăng là do quá hưng phấn hay do quá căng thẳng. Thế nhưng không một thứ gì có thể ngăn cản anh tiến đến với tương lai mà bản thân vẫn luôn vẽ ra.
Cơn mưa xối xả ập đến khiến tầm nhìn bị hạn chế, những con gió mãnh liệt làm nước biển bắn văng đầy vào mặt anh. Chiếc thuyền nhỏ rung lắc dữ dội đến mức không thể tiếp tục đứng vững. Một chuỗi nguyền rủa đang dâng trào từ trong tậm thâm tâm mà nếu mẹ anh nghe thấy lúc này chắc bà sẽ phát ngất.
「Bình tĩnh lại nào! Bĩnh tĩnh lại nào!」
Anh nói như thể để cho bản thân mình nghe thấy, dù chỉ sớm một khắc anh cũng muốn nhanh chóng thoát khỏi hòn đảo này, cuối cùng mục tiêu bấy lâu cũng đã trở thành hiện thực.
Ngay khi nhìn thấy ngọn tháp thoát khí, anh xác định đó sẽ là điểm đến của mình. Anh nhìn thấy một thiếu niên, tuy nhiên đó không phải là Johit, cậu ta có mái tóc màu đen… phải chăng là Meroh? Người đang có mặt cùng ở đó có vẻ thuộc đội vệ sĩ, hình như là ứng cử viên để trở thành lõi cho Aeon. Là do cùng huyết thống trong gia đình hay có mối gắn kết đặc biệt nào đó?
Mối liên kết giữa Triệu hồi sư và Lõi Aeon càng sâu đậm thì con Aeon được triệu hồi ra sẽ mang chiến lực càng cao. Nếu như quả bom vừa rồi đã giết chết cả 2 thì tốt nhất, nếu không được như vậy thì bắt buộc phải giết Triệu hồi sư.
Đại ma đạo sĩ vĩ đại và cô con gái – công chúa triệu hồi sư, ngoài 2 người đó ra thì năng lực triệu hồi sẽ gần như không hề có.
Chính anh sẽ chấm dứt cuộc chiến vô tận giữa 2 thành phố, và để mang đến hòa bình, anh sẵn sàng dâng hiến cả sinh mạng của mình.
「Ôi không!」
Vị thích khách dừng tay và ngước lên nhìn trời, gió đang quật vào mặt anh cùng những giọt nước biển văng thẳng vào mắt.
「Ta đã dâng hiến sinh mạng mình…」
Thực tế thì anh chưa từng bao giờ quan tâm đến việc bản thân sẽ có thể đặt dấu chấm hết cho cuộc chiến đã kéo dài quá lâu này. Động lực thúc đẩy cho anh hành động chính là “Công chúa triệu hồi sư”. Anh muốn được cô ấy công nhận, anh muốn trở thành người trung thành phụng sự bên cạnh cô, chỉ đơn giản như vậy thôi. Tại nghi lễ thệ ước, nụ hôn và đôi bàn tay đã giúp anh đứng dậy của cô, sự ngọt ngào và mùi hương nước hoa đó. Chỉ cần nghĩ đến khoảnh khắc ấy cũng đủ giúp anh cảm thấy yến lòng.
Cử động của kẻ địch đột nhiên có vẻ như trấn tĩnh lại, đó là những gì Valm nhìn thấy. Anh đang bò trên vùng nước nông và chỉ để lộ duy nhất phần đầu từ mắt trở lên khỏi mặt biển. Anh tiến sát lại và nhìn rõ khuôn mặt của kẻ thù. Hắn còn quá trẻ, trông kiểu gì thì vẫn chỉ còn là thiếu niên, có lẽ cậu ta bị tẩy não bởi “Ma đạo sĩ” hay là bị mê hoặc bởi mùi hương của ả “Công chúa triệu hồi sư”.
Cảm giác được có sự hiện diện đang tiến đến gần, cậu thiếu niên thích khách liền quay người lạ. Valm liền mạnh mẽ vươn thẳng người dậy và nhảy lên trên chiếc thuyền nhỏ, anh túm lấy mái tóc đen của cậu ta vào kéo giật xuống, đồng thời tặng cậu ta một cú bằng đầu gối vào thẳng bụng. Cơ thể cậu bị uốn cong như dấu “<” và giữ nguyên như thế ngã gục xuống, tiếp theo là màn nôn thốc tháo. Valm tước lấy thanh sabre, cậu thiếu niên rỉ ra tiếng kêu thảm thiết.
Người thiếu niên nhanh chóng ngất đi. Thấy mọi việc có vẻ ổn, Valm bắt đầu tra xét con thuyền, có vẻ như không còn vũ khí nào sót lại. Đây là chiếc thuyền cỡ nhỏ với động cơ đốt trong. Anh định đưa tay lên miệng huýt sáo để gọi đồng đội thế nhưng mưa to gió lớn thế này thì có lẽ bất khả thi.
Valm đưa tay lên che mặt khỏi cơn mưa và nhìn về phía đài cao của hòn đảo.
“Đó là chiến thần Luchera, niềm tôn kính của chúng ta, hãy bảo vệ tất cả với đôi cánh ấy”
Ở phần giữa của hòn đảo, nơi được đào bới lên để làm cơ sở cho chi bộ chiến tranh phương Nam là một nơi dù cho tiếng động của phong ba bão táp cũng không thể tiếp cận đến.
Đại bộ phận thành viên trong đội quân phái cử đang tập trung ở gian phòng lớn thường được sử dụng để tổ chức lễ lạc, chỉ có những âm thanh rên rỉ và tiếng khóc nhỏ đang vang vọng nơi đây. Ở trung tâm của căn phòng là một tế đàn như được chôn vùi dưới những bông hoa của Nam Quốc. Kush đã hoàn thành xong việc cầu siêu linh hồn người chết đến dị giới. Cô tiến đến gần Sloan và đặt tay lên lưng anh. Sloan – anh trai của người vừa mất vẫn đang tiếp tục quỳ trên 2 đầu gối và run khóc.
Nằm bên cạnh người em của Sloan là Anli – tên thật là Pohlan, một cô gái với khuôn mặt mĩ miều đã ra đi nhẹ nhàng như thể đang nằm ngủ. Cô là một Triệu hồi sư vẫn còn rất trẻ, chắc chắn linh hồn cô lúc này đang bắt đầu một cuộc hành trình tại dị giới.
「Sloan」 Alb, người có chức trách đứng đầu ở đây lên tiếng với âm giọng khàn đặc hữu như một người già 「Kẻ ám sát xử lý sao rồi?」
「Là một con nhỏ còn rất trẻ, tôi đã giết nó rồi」
「Chuyện cầu siêu thì sao?」
「Nếu nó trở thành ác ma thì càng tốt, tôi sẽ lại giết nó thêm lần nữa.」
Alb khẽ cau mày, đúng lúc đó Valm xuất hiện với dáng vẻ ướt như chuột lột.
「Đằng đó thì sao?」
Mặc kệ giống như câu hỏi đó dành cho người khác, Valm trầm mặc nhìn về phía Anli. Sau đó anh tiến gần lại phía Sloan và đặt tay lên vai anh.
「Tuyệt đối không thể tha thứ cho lũ chúng nó!」 Sloan lẩm bẩm.
「Ừ.」
「Chúng ta có quá ít người. Thế nhưng bắt buộc cần phải triển khai quân ra khắp đảo, hơn nữa…」
Sloan liếc nhìn về phía Alb 「Khi nào chúng ta có thể sử dụng Bedohls cơ giới?」
「Còn khá nhiều vấn đề, thế nhưng tương lai đó không còn xa đâu」
「Tương lai ư? Đừng có tùy tiện thở ra một thứ mơ hồ như thế. Nếu như không đủ mẫu vật thì chọn tôi đi.」
「Chúng ta đã nói chuyện này bao nhiêu lần rồi. Việc đó là không thể. Nó chỉ tổ làm tiêu hao số lượng Bedohls và thời gian của chúng ta mà thôi. Bạo lực sẽ chẳng thể giải quyết được vấn đề gì cả.」
「Nếu thế thì Alb, hãy cho tôi nói chuyện với Ma Đạo Sĩ.」
Sloan cười khinh bỉ.
「Alb…」 Valm xen vào. 「Việc ông tập trung vào chế tạo Bedohls cơ giới, tôi thấy ông vui vẻ với điều đó. Nhưng chúng tôi thì khác, chúng tôi cần sức mạnh thiết thực. Ông hiểu điều đó, đúng chứ? Chính vì trong thời điểm kẻ địch đang khắp nơi như thế này chúng ta mới cần. Các Triệu hồi Sư và lõi Aeon sẽ không thể bảo vệ chúng ta vĩnh viễn được」
Kush nhìn chằm chằm vào Valm, lúc này cô gần như sắp bật khóc. Bất cứ khi nào nghe mọi người bàn câu chuyện về tương lai, cô cũng luôn làm nét mặt này.
「Thôi nào. Hãy kiểm tra lại toàn đảo thêm một lần nữa, biết đâu vẫn còn kẻ địch đang ẩn náu.」
Sloan nhìn lại một lần nữa về phía thi thể người em trai của mình, vừa nói vừa bước ra khỏi căn phòng.
Chương trước Trang chính Chương tiếp