Nơi biển cả và thảo nguyên xanh tươi bị chia cắt giống như một con đường lớn chạy dài về phía chân trời.
Bên cạnh đường chính, có một nơi chỉ đủ trú chân khi mưa gió mang tên gọi Azumaya. Đó là một trạm dừng xe buýt. Bảng thông báo giờ chạy ở đây đã trở lên mờ nhạt nhường lại sự nổi bật cho đống gỉ sét và những khoảng trắng. Số lượng xe một ngày chạy qua đây ít ỏi đến đáng thương.
Tôi đứng đợi anh ấy tại trạm dừng xe buýt, mặc dù có thể gặp mặt tại thị trấn, nhưng anh ấy là một người thích rong ruổi trên đường, nên tôi sẽ thử nghe câu chuyện của anh tại đây.
Tuy là nơi có thể ngắm nhìn toàn bộ phong cảnh hùng vĩ của thảo nguyên, nhưng cảnh sắc đơn điệu này có thể nói gần như không bao giờ thay đổi. Chính vì là một người đã từng chiến đấu tại “thế giới kia” nên có lẽ anh ấy thích một cảnh sắc thanh bình như thế này mỗi khi buồn chán.
Từ bên đằng xa, nơi những ngọn cây xanh rì đang rung lắc trong gió, tiếng nổ của động cơ ngày một gần. Tôi rời khỏi trạm xe buýt và đừng đợi bên lề đường. Sau khi chiếc xe máy thong thả tiến lại, tôi nhìn thấy một vóc dáng có phần hơi đồ sộ, chính vì độ to lớn của thân hình người lái mà chiếc xe trông trở nên nhỏ bé.
Chiếc xe chậm rãi dừng lại khi đi qua tôi 1 chút và vẫn để máy nổ nguyên xi. Người lái xe là một anh chàng to lớn với mái tóc màu vàng. Chỉ hạ một chân với chiếc bốt xuống để chống xe, anh ngoái đầu lại phía tôi và nói.
– Có đợi bao lâu ở đây cũng ko có xe đâu, tuyến đường này bị bỏ hoang từ lâu rồi.
Giọng nói vang lên không chịu kém cạnh so với tiếng động cơ đang nổ, nó có vẻ hồ hởi và ôn hòa, không khác với con người anh ta là mấy.
Tôi cất giọng đáp lại.
– Không có vấn đề gì. Tôi ở đây để đợi anh đấy.
– Không phải định đi nhờ xe hả.
– Tôi đã gặp Serah Farron và được nghe kể về anh.
Snow Villiers tắt động cơ xe. Chỉ còn vang vọng tiếng gió từ thảo nguyên thổi về.
1. Snow Villiers
Chúng tôi rời khỏi trạm xe buýt Azumaya, vừa đi tôi vừa cởi mở thuật lại toàn bộ sự tình cho đến thời điểm hiện tại. Từ cuộc gặp gỡ với Hope và Sazh, những chuyện tại quán cafe NORA, sự quay trở lại của kí ức về con người tôi khi sinh sống tại Cocoon, cho đến cuộc nói chuyện cùng với Serah. Trong lúc tôi đang giải thích mọi chuyện một cách không hề giấu diếm, Snow gần như không chen ngang mà chỉ im lặng nhìn vào mắt tôi và lắng nghe.
Ngay khi tôi chỉ vừa mới kết thúc câu chuyện của mình, Snow liền gật đầu một cách mạnh mẽ.
– Hiểu rồi, dù là nghe được gì cũng vậy. Chỉ cần là người mà Serah tin tưởng, tôi sẽ không nghi ngờ chút nào về lý do của cô. Vậy thì nên bắt đầu câu chuyện từ đâu đây.
Snow nở một nụ cười thân thiện kèm theo hàm răng trắng bóng của mình.
– Hãy bắt đầu câu chuyện từ những sự kiện đầu tiên… Trước hết là những điều về Serah.
– Mấy vụ riêng tư thế này thì tha tôi đi. Nhưng mà đúng thật, xuất phát điểm của tôi chính là Serah, chính vì muốn giúp đỡ cô ấy khi bị biến thành l’Cie mà tôi dấn thân vào cuộc chiến.
– Để cứu Serah cô gái anh yêu thương, mà anh đã tham gia vào cuộc hành trình cùng chị gái cô ấy – Lightning và những người khác. Điều đó… tôi nghĩ tình huống lúc đấy khá là phức tạp nhỉ.
– Cũng tương đối, Lightning thì luôn thù ghét tôi, lại thêm chuyện xảy đến với mẹ của Hope. Hơn nữa tôi và Serah còn đã đính hôn, nên mọi chuyện càng trở lên phức tạp. Tôi đã tiến về phía trước một cách tuyệt vọng nhưng rốt cục nó chẳng mang lại ích lợi gì và chỉ khiến mọi người vướng vào rắc rối. Nếu nhìn vào ông chú Sazh và đám mấy người xung quanh, thì tôi chỉ như một tên to xác vô dụng.
– Nhưng cuối cùng anh vẫn tiến lên phía trước, dù có gục gã bao lần anh vẫn tiếp tục đứng dậy.
– Chắc là vì thân hình khỏe mạnh đến mức lãng phí này, quả thực là ngu ngốc. Có lẽ do tôi không thông minh, nên mới đối đầu và muốn ngăn chặn cái hiện thực phũ phàng, cũng như chiến đấu với kẻ địch không tưởng như vậy. Nếu suy nghĩ một cách bình thường chắc chẳng ai dại dột đi đấu lại với Fal’Cie cùng quân đội chính phủ đâu.
– Tức là chính vì anh có phần ngốc nghếch nên mới có thể đương đầu với những kẻ được coi như thần thánh – Fal’Cie.
– Nếu chính xác mà nói thì đúng vậy… nhưng mà khi đó. Tôi hoàn toàn chìm đắm trong vô thức muốn giải cứu Serah, tôi không hề suy nghĩ gì khác ngoài việc chiến đấu với kẻ địch. Nếu như không có sự giúp đỡ từ mọi người, chắc tôi sẽ ngay lập tức mất mạng. Thực tình, làm điều đó cho 1 kẻ ngu ngốc như tôi cũng thật khó khăn.
Snow gãi gãi cằm bằng ngón tay cái trên bàn tay to lớn của mình.
Tôi thấy như mình đã hiểu được vai trò của Snow giữa những người đồng đội thông qua cuộc trò chuyện ngắn vừa rồi. Có thể nói anh ấy không phải là một người khôn ngoan, tuy nhiên sẽ có bạn sẽ không thể tiến nổi một bước nếu không có sự liều lĩnh. Những lúc không thể vượt qua, những lúc dù cho có chiến đấu cũng là vô ích, hay như những thời điểm bạn phải đối mặt với những trở ngại mà có lẽ nên bỏ cuộc ngay từ đầu. Chính lúc ấy, người không suy nghĩ gì như Snow, người không quan tâm đến lý lẽ thông thường mới có thể ngay lập tức đứng lên đối mặt với gian truân hay sao. Đó là lý do tại sao mà mọi người mặc dù ngạc nhiên vì sự liều lĩnh ấy mà vẫn có thể cất bước chạy bám theo tấm lưng to lớn của anh.
2. Vào lúc kết thúc cuộc du hành thời gian.
Khi cuộc chiến tại Cocoon kết thúc, Snow và Serah đã gặp lại được nhau, cùng lúc đó là sự biến mất của Lightning. Lightning đã chết, đó là điều bất cứ ai cũng nghĩ, duy chỉ có một mình Serah là không vứt bỏ hi vọng về việc chị gái mình vẫn còn sống.
– Tôi một mình dấn thân vào cuộc hành trình tìm kiếm “bà chị” – Lightning thay vì để Serah làm.
Tại thời đại AF, tôi biết chuyện có rất nhiều người bình thường đột nhiên có thể sử dụng ma thuật, kèm theo đó là những điều kì bí xảy ra trên khắp thế giới.
– Sau đó thì chính bản thân Serah cũng đã lên đường tìm kiếm. Tôi đã được nghe toàn bộ câu chuyện từ phía cô ấy. Hẳn là Serah đã lo lắng lắm đấy.
– Đúng thế, nhưng nếu không có Noel đi cùng, tôi chắc chắn sẽ ngăn cô ấy lại.
– Noel Kreiss, anh đã hoàn toàn đặt niềm tin vào cậu ấy nhỉ.
– Ngay từ lúc gặp mặt tôi đã thấy hiểu con người Noel. Cậu ấy nghiêm túc và chín chắn hơn hẳn tôi, hơn nữa cậu ấy rất biết nhìn người. Ngay khi gặp mặt nhau lần đầu tôi đã bị thuyết giảng là một gã liều lĩnh rồi đấy.
– Giống như là cậu ấy có thể nhìn thấy bất cứ ai thì phải.
– Đúng đúng, không hiểu tại sao tôi đã nghĩ nếu đi cùng với Noel chắc mọi chuyện sẽ ổn, và Serah cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn bất cứ thứ gì. Điều đó quả thật rất ngạc nhiên đúng không? Mặc dù Serah chưa từng chiến đấu bao giờ, nhưng tôi có cảm giác cô ấy có thể đánh bại bất cứ thứ quái vật nào ngáng đường.
– Có phải vì cô ấy chính là em gái của Lightning không?
– Vốn từ đầu bản thân Serah cũng đã là một người rất mạnh mẽ. Ngay từ lúc còn sinh sống tại Cocoon, trở thành thứ bị mọi người nguyền rủa – l’Cie, nếu là một người bình thường thì dù có gào khóc cũng không có gì lạ, nhưng Serah lại âm thầm chịu đựng nỗi sợ hãi 1 mình. Chính vì mạnh mẽ nên cô ấy không hề bỏ dở cuộc hành trình giữa chừng mà theo đến tận cùng. Và kết cục là…Ôi…
Những từ ngữ cuối cùng đột nhiên bị nghẹn lại, Snow không nói gì nữa. Sự trầm mặc này với một người hoạt bát như anh ấy thì có lẽ tâm trạng đang phải trải qua những cảm xúc vô cùng tồi tệ.
Vào lúc kết thúc cuộc du hành xuyên thời gian, sinh mạng của Serah đã bị tước đoạt. Mặc dù hiện tại cô ấy đã sống lại, nhưng đối với Snow mà nói việc phải nhớ lại những kí ức này quả thật rất cay đắng. Tôi lập tức chuyển đề tài cuộc hội thoại.
– Tôi đã được nghe kể từ Sazh, do kết cục của cuộc chiến đó mà nữ thần Etro bị sát hại, sự xâm thực của Chaos cũng được bắt đầu. Sức mạnh của Chaos lan tràn khắp nơi và gây nên sự hủy diệt cho thế giới.
– Đúng vậy, từ lúc đó sự diệt vong của thế giới chính thức bắt đầu. Chỉ trong 500 năm, thế giới tiếp dần tới cái chết, và khi sinh mạng của thế giới trở lên kiệt quệ, vào thời khắc cuối cùng, Lightning đã trở lại.
– Xin hãy kể cho tôi nghe, câu chuyện về thời đại diệt vong.
3. Nhân loại trong thời đại Chaos bao trùm.
– Vào thời điểm sự xâm thực của Chaos bắt đầu, nhân loại lúc đó sinh sống tại Cocoon, đó không phải là Cocoon của các Fal’Cie , mà là Cocoon nhân tạo được xây dựng nhờ nền khoa học của con người. Nói cách khác đó là nơi mà nhân loại có thể tị nạn, 1 phi thuyền bay trên trời. Nó được kiến tạo bởi tổ chức Academy với trung tâm là Hope. Cậu ta là một người rất nổi tiếng, vào cái thời đại gian khó ấy mà xuất hiện một người như vậy, nên rất tự nhiên khi Hope trở thành người lãnh đạo.
Với Hope là trung tâm, một tổ chức mang tên Conseil de Renaissance (Council of the Rebirth – Hội đồng tái sinh) đã được thành lập để đương đầu với hiểm họa từ Chaos.
– Tôi cùng Noel đã hết sức để hỗ trợ Hope. Cậu ấy tập trung tất cả người những người còn sống sót lại, tôi và Noel thì chịu trách nhiệm ra ngoài và bảo vệ mọi người. Đám quái vật xuất hiện từ Chaos thường xuyên quấy nhiễu, chính vì thế những ai có thể chiến đấu là rất cần thiết. Sazh cũng hay bay khắp nơi trên chiếc Airship của mình và tiêu diệt lũ quái vật.
Nhưng còn 1 điều đáng sợ hơn, tuổi thọ của con người đã hoàn toàn biến mất, không còn 1 ai qua đời vì già nữa cả.
– Con người không hề già đi, chuyện đó đã thực sự xảy ra nhỉ.
– Rất kì quái đúng không. Nhưng có vẻ không phải lần đầu cô được nghe điều này.
– Đó là sự phỏng đoán của tôi. Dựa vào những lời kể tôi thu thập được, đã có vài trường hợp con người sinh sống đến hàng trăm năm, tuy nhiên việc bất tử, bất lão quả thật là…
– Không, sai rồi. Bất lão thì đúng nhưng không có chuyện bất tử đâu. Con người vẫn có thể chết vì bệnh tật hay tai nạn, kể cả nếu không ăn cũng có thể chết. Đặc biệt không hề có bất cứ đứa trẻ nào được sinh ra.
Vì không có bất cứ sinh mệnh mới nào chào đời, dân số ngày một giảm, từng chút từng chút con người tiến gần đến với hiểm họa tuyệt chủng. Và đương đầu lại với sự tình ấy chính là trách nhiệm của Hội đồng tái sinh nhân loại – Conseil de Renaissance.
– Tình trạng ngày một trở lên tệ hại hơn. Do sự lan tràn của Chaos, đất đai sinh sống của con người cũng giảm mạnh theo, ngoài ra còn có những thiệt hại xảy ra với Bhunivelze.
– Bhunivelze, tôi đã được nghe từ này rất nhiều lần rồi. Vậy ý nghĩa của từ vựng này là gì?
– À, đó là tên gọi của Cocoon nhân tạo, cũng chính là tên gọi của một vị thần, kẻ địch lớn nhất của chúng tôi.
– Cái gì…?
– Tí nữa tôi sẽ kể về vụ này. Do những sự cố xảy ra với Cocoon nhân tạo, chúng tôi lập tức hiểu rằng đây không phải là nơi có thể sinh sống mãi mãi. Vào đúng thời điểm đó, Fal’Cie Pandemonium xuất hiện, và tại một vùng đất rộng lớn bên ngoài Cocoon, với một sức mạnh phi thường Pandemonium đã bắt đầu những hành động của mình.
– Là hành động gì?
– Đó là một Fal’Cie với khả năng kiến tạo vật chất. Mặc dù không có bất cứ ai yêu cầu, nhưng Pandemonium đã khai phá biển cùng đất liền để tạo nên một ngôi nhà nơi con người có thể sinh sống. Chẳng mấy chốc các thành phố được xây dựng, những nơi có chút tách biệt với phần còn lại. Đầu tiên là thành phố Luxerion, tiếp đó là nền móng của Yusnaan.
– Vậy là con người đã rời khỏi Cocoon nhân tạo và di cư đến thành phố do Fal’Cie tạo lên?
– Lúc đầu, mọi người còn chút nghi ngờ và không đến gần. Không ai có thể tin tưởng vào Fal’cie, cũng không hề có bất cứ thông điệp gửi gắm nào. Chúng tôi vừa cảnh giác vừa theo dõi tình hình, lúc đó Fal’cie bắt đầu những hành động tiếp theo. Pandemonium tạo nên máy móc, xây dựng cơ sở vật chất cho Yusnaan, cũng như lương thực và nhiên liệu. Cho dù Fal’Cie không hề nói bất cứ lời nào, nhưng chỉ cần suy nghĩ là hiểu những hành động đó như để mời gọi con người… rời khỏi Cocoon nhân tạo để chuyển đến sống tại đây.
Đó là một quyết định vô cùng khó khăn, trải qua vài năm tranh luận cuối cùng Hội đồng tái sinh nhân loại – Conseil de Renaissance đã đưa ra quyết định di cư đến vùng đất mới.
Dưới sự xâm thực của Chaos, Cocoon đã bắt đầu bị tổn hại, nếu cứ để nguyên như vậy và tiếp tục sinh sống thì chẳng mấy chốc nó sẽ tới hồi kết. Nếu như lõi của Cocoon nhân tạo một ngày đột nhiên dừng hoạt động, toàn bộ xã hội sẽ phải đối mặt với nguy hiểm. Để kéo dài thời gian, việc con người chuyển xuống mặt đất và bắt đầu một cuộc sống mới là cần thiết. Những thứ được Fal’Cie Pandemonium tạo ra cũng đóng vai trò nhằm giảm thiểu áp lực cho Cocoon nhân tạo.
– Phụ thuộc vào thực phẩm do Fal’Cie tạo ra giống như việc quay ngược lại thời đại con người được nuôi sống bởi Fal’Cie. Lại một nữa vì an toàn của Cocoon, con người bị tống ra một thế giới xa lạ, tôi đã nghĩ nó giống y hệt như “Cuộc thanh trừng” vậy. Tuy nhiên vào lúc đó không còn chọn lựa nào khác. Chính chúng tôi là những người tiên phong trong việc chuyển xuống sinh sống trên mặt đất, nhưng chúng tôi dự định sẽ không phụ thuộc quá nhiều vào Fal’Cie mà cố gắng tự cung tự cấp hết sức trong điều kiện có thể và chiến đấu chống lại Chaos. Từ lúc nào nó đã trở thành một cuộc chiến thường nhật kéo dài qua không biết bao nhiêu năm tháng.
– Có vẻ như mọi người đã mất đi cảm giác về thời gian. Tôi đã được nghe chuyện của Sazh, từ chuyện tuyệt vọng vì Dajh vẫn chìm sâu trong giấc ngủ, cho đến việc ông ấy đã lang thang trong suốt nhiều năm.
– Tôi đã muốn giúp đỡ ông ấy, nhưng không làm được… Tôi cũng đã trở nên như thế, không nhìn thấy viễn cảnh tương lai của thế giới, không biết phải làm gì để cứu Serah, thậm chí đến hành tung của Lightning tôi cũng chẳng rõ, mỗi ngày tôi đều bất lực mà không thể làm gì. Tương tự với Noel, cậu tự nghĩ rằng cái chết của Serah và thế giới chìm trong Chaos này là do lỗi của bản thân và tự căm ghét chính mình. Mặc dù cậu ấy đâu có gây ra những điều tồi tệ đó.
– Vậy còn Hope, lúc này anh ấy thì sao?
– Cậu ấy vẫn ổn, cậu ấy vẫn lặng lẽ tìm kiếm phướng pháp để ngăn chặn Chaos. Chính vì cậu ấy không bao giờ từ bỏ hi vọng mà chúng tôi mới có thể không đầu hàng và tiếp tục cố gắng. Đúng như cái tên mà cậu được cha mẹ đặt cho – “Hi vọng”, cậu ấy chính là “Hi vọng”. Đối với chúng tôi… không hề quá một chút nào khi nói cậu ấy là hi vọng của toàn thể nhân loại. Chính vì vậy sự tồn tại của Hope bị xóa bỏ.
– Bị xóa bỏ? Tức là sự kiện Hope biến mất một cách đầy bí ẩn đúng không? Dựa theo những gì mà Sazh nói, vì sự kiện Hope biến mất mà thế giới bắt đầu chuyển mình thay đổi.
– Cậu ấy đột nhiên mất tích làm cho Hội đồng tái sinh nhân loại – Conseil de Renaissance trở lên hỗn loạn. Cho dù có tranh luận bao lần đi nữa họ cũng không thể đưa ra quyết định, tôi đã thử cố gắng để thống nhất ý kiến nhưng không giống như lúc Hope còn ở đó. Các bè phái bắt đầu được thành lập, mâu thuẫn nhanh chóng lan rộng trên khắp thế giới. Mọi người đều như mất trí, chính lúc này tôi quyết định mình sẽ trở thành người chịu trách nhiệm cho Yusnaan và làm hết sức mình để ngăn chặn việc cướp bóc có thể xảy ra.
Từ lúc Chaos bắt đầu xâm thực, đến lúc này đã là 330 năm trôi qua. Những năm tháng dài sinh sống làm con người tích lũy trong tâm can rất nhiều cảm xúc tiêu cực. Và với sự mất tích của Hope Estheim, tất cả những thứ đó đồng loạt phun trào. Đã bắt đầu xuất hiện sự phản đối lại với những vật tư đáng quý do Fal’Cie tạo ra. Snow -đóng vai trò người bảo hộ, nếu như không phân phát nhu yếu phẩm một cách công bằng, có thể sẽ xảy ra những vụ giết người cướp của.
Và trong thời điểm hỗn loạn ấy Hội đồng tái sinh nhân loại – Conseil de Renaissance đã mất đi sự tín nhiệm và thay vào đó là sự lan rộng của “Giáo điều”
– Đó là những kẻ tuyên truyền về ánh sáng huy hoàng của thánh thần, dù cho thế giới có sụp đổ các vị thần cũng sẽ dang tay giúp đỡ và chỉ lối con người đến một thế giới mới. Đây là những gì được răn dạy xuất hiện trong các bài kinh thánh của “Hội cứu thế”
– Tôi đã được nghe về “Hội cứu thế” rất nhiều lần thông qua những bài phỏng vấn rồi.
– Tín đồ của chúng ngày càng tăng, và nhanh chóng trở thành tổ chức thống trị xã hội. Cô thử đoán tên của vị thần mà bọn chúng tôn thờ xem.
Ngay lập tức tôi có câu trả lời.
– …Bhunivelze. Có phải không?
Tên của một vị thần, tên của Cocoon nhân tạo và [Kẻ địch lớn nhất] theo lời kể của Snow.
– Sau khi Hope mất tích, sự bất an lan rộng, những người mất đi hi vọng đã bấu víu vào những giáo điều và tìm kiếm sự cứu vớt từ Bhunivelze.
Cô đã nhìn rõ sự tình của “Biến mất bí ẩn” chưa? Sự mất tích của Hope chính là do Bhunivelze. Để có thể thâu tóm trái tim con người. Thần thánh đã cướp đi “Hi Vọng”.
3. Bảo hộ giả và Vị cứu tinh
Trong quãng thời gian mà hội cứu thế nắm trong tay toàn bộ quyền lực, Snow đã được bổ nhiệm thành người bảo hộ của Yusnaan, và tiếp tục chịu trách nhiệm quản lý hoạt động sản xuất tại đây nhưng mặt sau của việc này là những thăng trầm phức tạp.
– Hội cứu thế đã muốn độc chiếm toàn bộ vật tư, tôi không thể tha thứ cho việc này nhưng tôi cũng không thể chiến đấu chống lại đồng loại. Một mặt tôi giả vờ thừa nhận quyền lực của Hội cứu thế, mặt khác tôi nhận lấy chức danh người bảo hộ. Thay vào đó tôi có thể bảo vệ sự tự trị của Yusnaan, và có điều kiện để ngăn chặn việc Hội cứu thế tùy ý can thiệp vào nơi này.
– Nó tương đối giống với một công việc liên quan đến chính trị nhỉ.
– Khác hẳn với con người tôi trước kia đúng không? Nếu như có thể sống đến vài trăm năm thì dù có ngu ngốc đến mấy thì cũng sẽ bắt đầu thông minh ra 1 chút.
Với vai trò người bảo hộ Yusnaan, Snow trở lên bận rộn trong việc đưa ra những chính sách khôn khéo nhằm đối chọi lại với Hội cứu thế. Cơ hội để gặp mặt cùng Sazh và Noel ngày một ít, và rồi liên lạc giữa họ đã hoàn toàn bị cắt đứt.
Thời gian thấm thoắt trôi qua. Từ lúc Hope biến mất đã trải qua hơn 150 năm. Lúc này Fang và Vanille cũng đã tỉnh lại từ giấc ngủ dài trong trạng thái Crystal và được bảo vệ bởi Hội cứu thế.
– Mọi thứ có lẽ đều nằm trong tính toán của Bhunivelze. Từ sự xuất hiện của Fal’Cie Pandemonium cho đến sự mất tích của Hope. Dù có bắt đầu từ cái gì cho đến cái gì đi chăng nữa, tất cả đều nằm trong “kế hoạch của thần thánh”. Và đoạn cuối chính là sự xuất hiện của “Vị cứu tinh”
13 năm sau khi Fang và Vanille thức giấc, đánh dấu sự trở lại của Lightning “Vị cứu tinh”. Theo những điều răn dạy của Hội cứu thế, vị cứu tinh sẽ thanh tẩy linh hồn con người và dẫn đường cho họ đến một cuộc sống tại thế giới mới.
– Thanh tẩy linh hồn? Điều này nghĩa là sao?
– Có nghĩa là khiến cho mọi người quên sạch sẽ về mọi thứ. Quên đi về việc mình đã từng chết, cũng như những kí ức trong quá khứ, và được sinh ra tại thế giới mới.
Quên lãng—–đó chính là từ ngữ đã lóe lên trong đầu tôi.
– Tức là làm như vậy, bị thanh tẩy linh hồn sẽ khiến chúng ta sẽ không thể nhớ gì về “Thế giới kia”. Từ thế giới Cocoon đó cho tới thời điểm sự ra đời của chúng ta được thay đổi tại ngôi sao này, Vị cứu tinh đã……….
Snow chờ đợi những ngôn từ từ tôi. Tôi sắp tiếp gần đến với trọng tâm của vấn đề.
– Lightning đã xóa bỏ kí ức cũng như suy nghĩ của mọi người?
Vẻ uể oải của Snow biến mất và nhanh chóng thay vào đó là một sự sắc xảo, ngay lập tức anh thả lỏng. Với một ánh nhìn giống như bảo vệ…
– Điều đó thì không đúng đâu. Chị vợ nhé… để không xóa bỏ suy nghĩ của con người, chị ấy đã chiến đấu chống lại Bhunivelze…….Và chính cô là bằng chứng sống đấy.
– Tôi ư?
– Kí ức của cô không hề bị mất đi. Mặc dù đã từng không nhớ rõ ràng mọi chuyện, nhưng thông qua những cuộc phỏng vấn với chúng tôi. Kí ức về thế giới kia đã quay trở lại.
– Điều đó thì đúng nhưng… Chính bản thân tôi cũng không hiểu rõ nữa. Trong tôi luôn mong muốn làm sáng tỏ bản chất thật sự về những kí ức mơ hồ, chính vì vậy tôi bắt đầu đi phỏng vấn. Nhưng sau khi gặp gỡ các bạn, chính vào lúc những trải nghiệm cùng kí ức tại “Thế giới kia” quay trở lại, tôi lại sinh ra một nghi vấn hoàn toàn khác. Sự tồn tại của tôi tại thế giới này là gì, và vì mục đích gì mà mọi thứ trở thành như vậy. Tìm kiếm câu trả lời không hẳn là mục đích của tôi, chỉ là hiện tại tôi đang nghĩ như vậy.
– Này nhé, những gì mà chính bản thân cô cũng không thể hiểu, nếu như có nghi vấn, hãy tự mình tìm kiếm câu trả lời… Đó chính là con đường mà cô phải đi.
Snow đứng lên và đưa tầm mắt trải dài khắp con đường phía trước. Thảo nguyên xanh rờn đang lay mình trước gió… tạo thành một đường dài thẳng tắp, như một con đường kéo dài đến tận đường chân trời. Phía xa xăm trước mắt, đâu sẽ là điểm dừng chân, chính bản thân tôi cũng không biết. Đi phía sau tấm lưng to lớn của Snow, tôi không rõ trong mắt anh lúc này đang phản chiếu những gì.
– Có lẽ nếu gặp Lightning cô sẽ hiểu mọi việc.
– …Vậy anh có thể làm ơn chỉ cho tôi biết địa chỉ sinh sống của cô ấy không?
Snow ngoái đầu lại và nở một nụ cười toe toét.
– Không thể, không thể. Cái gì cũng phải có trình tự. Nếu bây giờ mà cô đột nhiên xuất hiện ở chỗ chị ấy và liên tiếp tấn công bằng những câu hỏi, thì chị ấy sẽ trở lên vô cùng đáng sợ và đá đít đuổi cổ cô về ngay.
Bên cạnh nụ cười toe toét ấy là cái vẻ cố tình cho tôi thấy thân hình to lớn co rúm lại vì sợ hãi. Tôi cũng cố nặn ra một nụ cười. Thực sự thì tôi cũng không chắc anh ấy có biết về hành tung của Lightning hay không. Nhưng nếu chỉ để loại bỏ những nghi ngờ của tôi thì chắc Snow cũng không cần thiết phải nói dối 1 cách tẻ nhạt như thế.
– Cảm ơn về lời khuyên của anh. Có vẻ cô ấy giống như một người rất khó tính đấy nhỉ. Nếu thế thì giả dụ cho có thể gặp được cô ấy đi chăng nữa thì liệu cô ấy có chịu lắng nghe những câu chuyện của tôi không?
– Không sao đâu. Đừng nói lên các nghi vấn, hãy truyền đạt đến chị ấy cả những suy nghĩ của cô. Chắc chắn chị ấy sẽ hồi đáp.
– Suy nghĩ… sao?
– Tôi cũng đã từng như vậy đấy. Khi Lightning quay trở lại với tư cách “Vị cứu tinh”. Tôi đã không thể tin tưởng chị ấy. Chính vì thế chị ấy đã đập cho tôi một trận khiến cho tôi phải nói hết những tâm tư của bản thân. Nhờ vậy mà tôi mới có thể hiểu ra.
Trong lòng tôi đang suy nghĩ lại. Mặc dù có rất nhiều chuyện tôi muốn hỏi Lightning, thế nhưng tôi muốn truyền tải cảm xúc nào tới cô ấy. Nhất thời tôi khó có thể nói thành lời.
Mặc dù không có cách nào để xác định nơi ở của Lightning. Nhưng Snow cũng đã giới thiệu cho tôi một người khác. 1 người để tôi thử truyền tải suy nghĩ thông qua những câu chuyện mà tôi muốn hỏi, đó như là một sự chuẩn bị trước. 1 người từng hợp lực cùng Snow và Hope trong cuộc chiến chống lại Chaos, 1 thợ săn đã từng chứng kiến thời kì cuối cùng, 13 ngày trước khi thế giới diệt vong – Noel Kreiss.
Chương trước Trang chính Chương tiếp