[Final Fantasy X-2.5 ~Eien no Daishō~] Boy’s Side – Chapter 9

0

Boy’s Side – Chapter 9

Cơn bão chỉ tàn phá hòn đảo trong 1 đêm ngắn ngủi, và ngay sáng hôm sau nó đã tiến về phía bắc, để lại đống rong biển bị đánh văng tung tóe cùng lũ hải âu đang hỗn loạn trên bãi cát. Những người dân làng đang lầm lũi cúi mặt trên bãi cát để tìm kiếm những thứ bị cuốn trôi lẫn lộn trong đống rong biển. Hễ khi có một ai tìm thấy một thứ gì đó, họ sẽ la lớn, ngay sau đó Wakka hoặc một ai đó trong Aurochs sẽ tới để kiểm tra. Họ muốn xác nhận xem trong đống đồ trôi dạt có thứ gì là một bộ phận hay trang bị của chiếc Aurochs Ace hay không.

Xung quanh bến tàu, những thứ được xác định là không liên quan được tập trung lại với nhau để đốt. Nhờ vào đám gỗ ẩm ướt nên đám khói bốc cao ngút, có lẽ họ đang tạo ra tín hiệu đánh dấu vị trí hòn đảo cho Yuna và Tidus.

Tất cả những trang thiết bị để truyền tin hoàn toàn không thể sử dụng được, từ chiếc Airship Cecilus cho đến thiết bị của làng, hơn nữa cả đống thiết bị vô tuyến của các con thuyền cũng vậy, người Al Bhed nghĩ rằng chúng cùng lúc bị hỏng là do được khai quật lên cùng thời điểm từ dưới lòng đất của sa mạc Bikanel. Nghĩ rằng nếu thông tin này được lan truyền ra khắp hòn đảo, mọi người sẽ lại mất lòng tin vào người Al Bhed, nên Wakka đành im lặng.

Bria nhìn xa xăm về phía biển khơi, anh chính là người cuối cùng đã gặp gỡ với Tidus vào tối hôm qua.

「Không phải do lỗi của cậu, hơn nữa cơn bão cũng đã đi qua rồi, nên có lẽ con thuyền sẽ trở về vào 1 lúc nào đó thôi. Kể cả chiếc thuyền có bị phá hỏng đi chăng nữa, thì chỉ cần duy nhất 1 tấm gỗ trong tay, tên đó cũng có thể bơi về được. Có tên đó bên cạnh nên chắc chắn Yuna sẽ ổn thôi.」

「Wakka」 Bria khẽ động người 「tôi không thể lạc quan thế được, lỡ đâu họ bị rơi xuống biển và đang lạnh cóng vì mất thân nhiệt…」

「Lạc quan lên」

「…Hmmm」

「Chí ít thì chờ đến khi cái kia được sửa xong」

Wakka thở dài và hướng tầm mắt về phía trước, nơi chiếc Celsius đang neo đậu. Quả nhiên nếu như chiếc Airship có thể bay lên thì việc tìm kiếm từ trên trời sẽ dễ dàng hơn, thế nhưng giống như sóng vô tuyến, cả 2 thứ đó đều không có dấu hiệu có thể sửa chữa lại ngay được.

Bria khúc khích cười, Wakka chu mỏ lại về phía anh ta làm ý hỏi như “Có gì đáng cười?”

「Thật là một tình huống nực cười, chúng ta bắt đầu ỷ lại quá nhiều vào máy móc, nó lan rộng khắp toàn Spira, con người dần dần trở thành những kẻ lười biếng. Ấy vậy mà ngay lúc thế này lại không thể sửa chữa được, giống hệt như tội lỗi đang lan rộng. Và rồi Sin sẽ lại xuất hiện trở lại」

「Cậu đang ám chỉ người Al Bhed à, cậu đang suy nghĩ quá nhiều rồi」

「Anh đang phó mặc mọi việc cho cái thứ rác rưởi không thể bay nổi ấy đấy. Anh cảm thấy bằng lòng vì không có biện pháp nào để đi tìm kiếm Yuna à? Tìm kiếm sau đồi cát, lần mò trong đám cây rừng, rồi thì đốt khói tín hiệu… A a, anh đã làm tất cả những gì có thể làm rồi đúng không? Vậy mà cũng không thể tìm ra thì đó là do vận mệnh rồi, chẳng ai có lỗi ở đây cả, anh cũng chẳng có lỗi gì. Sự thật là anh đã sẵn sàng chờ đón kết cục xấu nhất có thể xảy ra」

「Mày nói cái quái gì vậy, tao đã trở thành anh trai của Yuna từ năm con bé còn 7 tuổi. Đừng có nói mấy thứ ngu xuẩn như thế!」

「Chính vì thế thì hành động đi, Wakka」

「Biết rồi!!! Thế nhưng…」

Đang nói giữa chừng, Wakka quay ngoắt đầu về phía bên tàu và bắt đầu phóng tới đó.

「Này!!!!!! Mọi người nghe tôi nói đây」 Anh cất cao tiếng dõng dạc nói, tất cả dân làng đều đổ dồn ánh mắt về phía Wakka 「Chúng ta phải tìm kiếm một cách tích cực hơn nữa. Có ai có đề xuất nào không?」

「Trước hết, hãy nhanh chóng tu sửa toàn bộ số thuyền còn sót lại thì sao?」

Một già làng vẫn đang chăm chú việc sửa chữa nãy giờ lên tiếng.

「Thuyền hàng định kì từ Killika sắp đến rồi」 Một ai đó nối tiếp 「Chúng ta hãy nhờ thuyền trưởng cho phép sử dụng con thuyền để tìm kiếm thì sao? Nếu không thể thì chúng ta sẽ mượn thuyền cá nhỏ từ Killika để tìm kiếm, vậy cũng ổn mà」

「Chúng ta đang nói đến việc tìm kiếm ngoài đại dương đấy」

「Cơn bão hôm qua thổi từ phía nam tiến lên phương bắc. Vì thế tôi hoàn toàn nắm rõ các dòng thủy triều xung quanh hòn đảo, đâu phải hoàn toàn chúng ta không có chút đầu mối nào trong tay」

Bria lên tiếng, ánh mắt anh và Wakka chạm nhau, Wakka khẽ gật đầu.

「Trong những phương án vừa rồi, mọi người thấy hợp lý với cái nào nhất thì hãy lên tiếng」

Vừa nói Wakka vừa phóng như bay về phía chiếc Celsius đang đậu ngoài bờ vịnh.

Bria cất cao giọng hỏi lớn 「Có ai có hải đồ không?」

Ngay khi vừa dứt lời, Letty giống như đã có sẵn đáp án trong đầu, anh chạy ngay về phía ngôi làng.

Sau khi thấy Wakka và Letty tức tốc hành động, những người dân trong bờ biển cũng rục rịch bắt tay vào việc theo.

「Có vẻ cậu rất thành thạo trong việc vận hành nhân lực đấy nhỉ」

Bria quay người về phía sau nơi giọng nói vừa rồi mới cất lên, đó là Lulu.

「Không phải là tôi, đó là nhờ vào Wakka, có vẻ rất nhiều người đã quen với việc nhận chỉ thị từ anh ta. Thực sự giờ tôi mới để ý rằng anh ta rất được mọi người tin tưởng」

Lulu nhìn về phía người chồng của mình lúc này đang chìm nửa người trong nước biển và bắt đầu bơi đi rồi khẽ gật đầu.

「Này Bria, từ lúc cậu đến hòn đảo này cho tới giờ mới được một con trăng thôi đúng không?」

「Ừ đúng vậy」

「Vậy thì chẳng phải đã đến lúc cậu chỉ cho chúng tôi biết mục đích của New Yevon là gì khi gửi cậu đến đây rồi chứ?」

「Để quản lý điện thờ. Đã có không biết bao nhiêu điện thờ bị cướp bóc rồi. Tôi đến đấy chính là để phòng chống điều đó. Nếu như phát hiện ra bất cứ điều gì, tôi cần phải suy nghĩ đến lợi ích của toàn thể chứ không phải một bộ phận. Mà tình huống bây giờ so với một tháng trước đã hoàn toàn thay đổi rồi. Có thể tôi sẽ lại bị điều đi đâu đó khác, nhưng cho đến thời điểm đó, tôi vẫn muốn được tiếp tục như từ trước cho đến giờ. Cùng chung sức chia sẻ gánh vác công việc với người dân trong làng và chăm sóc những người cao tuổi」

「Cậu muốn được nghĩ rằng mình là một người tốt?」

Lulu nở một nụ cười đầy vẻ mê hoặc, để đáp trả Bria nheo mắt lườm lại.

「Cậu có nhớ tới người đang mất tích từng đảm nhận công việc này trước cậu không?」

「À. Khi tiếp nhận công việc này tôi đã từng gặp mặt ông ta」

「Có người phát hiện ra ông ấy đã trở thành quái vật và hiện đang lởn vởn trên con đường ở khu di tích」

「Ồ」

「Theo lời của nhân chứng, con quái vật ấy luôn miệng gầm gừ một điều duy nhất, có thể nghe rất rõ ràng đấy, nó luôn miệng gầm gừ Bria Bria Bria…..」

「Kẻ đó tự tưởng tượng ra thôi, âm thanh từ lũ quái vật ư, nếu chỉ cần một lần nghĩ rằng mình có thể nghe và hiểu chúng thì sẽ đắm chìm trong suy nghĩ đó và tự đánh mất cơ hội để bỏ trốn. Việc như vây thường xuyên diễn ra」

「Có lẽ là như vậy ha」

「Mà nhân tiện, kẻ nào đã gặp con quái vật đó?」

「Là tôi」

Cả Bria và Lulu đồng thời điểm cùng nhếch mép cười.

「Ê này!」

Một âm thanh bi thống vang lên từ phía ngoài biển.

Wakka lúc này đang ở ngay sát bên cạnh chiếc Airship, nước đã ngập đến tận cổ của anh. Có vẻ như lúc này anh đang vừa bơi đứng trong nước. Bria vẫy tay để đáp lại.

Wakka đan 2 cánh tay vào nhau tạo lên một dấu X lớn, Tiếp theo đó anh giơ lên một thứ màu vàng vừa trôi nổi trên mặt biển. Nhìn thấy điều đó những người dẫn trên bãi cát bắt đầu la hết.

Wakka vừa cúi gằm mặt vừa giơ cao thứ kia, cái thứ được sơn phủ một lớp màu vàng bóng đó chính là chiếc cúp trên Aurochs Ace.

Chương trước Trang chính  Chương tiếp

You might also like
Leave A Reply

Your email address will not be published.