“Why does mankind defy its fate?”
- Tựa game thứ 2 trong dòng có cốt truyện xoay quanh nhân vật chính có thể điều khiển được là 2 chị em gái . Lần đầu là Final Fantasy V với Faris và Lenna
- Phiên bản thứ 6 lấy chủ đề cuộc du hành thời gian, những người tiền nhiệm là: Final Fantasy, Final Fantasy VIII, Final Fantasy XI, Final Fantasy Tactics A2: Grimoire of the Rift và Dissidia Final Fantasy 012
Story: 1 vạn câu hỏi vì sao
Câu truyện trong Final Fantasy XIII-2 là 3 năm tiếp theo sau kết thúc tại bản đầu, nhưng chờ chút đã chẳng phải Final Fantasy XIII đã có một happy ending hay sao, vậy chuyện quái gì đang xảy ra ở đây? Bạn sẽ bị lôi vào một thế giới hoàn toàn mới là Valhalla, và thấy Lightning trong bộ giáp phục đang chiến đấu với một nhân vật cũng mới toanh là Caius trong đoạn opening của game, cô nàng quân nhân mạnh mẽ ở phần đầu giờ đã trở thành một chiến binh thực sự với sức mạnh như một vị thần.
3 năm sau sự kiện của Final Fantasy XIII, con người chuyển xuống sống dưới Grand Pulse và bắt đầu kỉ nguyên mới tính từ 0 AF. Serah Farron giờ sinh sống với nhóm NORA ở New Bodhum và trở thành cô giáo cho những đứa trẻ trong làng, cô cũng là người duy nhất còn nhớ đến sự tồn tại của Light khi tất cả mọi người đều cho rằng Light đã chết, sau một vài sự kiện New Bodhum bị tấn công bởi các quái vật đến từ Chaos, Serah được biết chị gái mình vẫn còn sống tại Valhalla từ Noel, nhân vật đến từ tương lai 700 năm sau được Lightning gửi đến để giúp đỡ Serah và cô quyết định sẽ lên đường tìm kiếm chị gái mình cùng sự giúp đỡ của Noel và Mog chú Moggle có khả năng biến thành vũ khí. Một cuộc hành trình mới lại bắt đầu!
Sau khi cô chị chạy khắp nơi để tìm kiếm cách cứu cô em, giờ đến lượt cô em lên đường tìm cô chị. Liệu họ có gặp được nhau!?
Serah sẽ cùng với 2 người bạn của mình chu du giữa khắp các thời đại khác nhau, ồ việc này có thể thật tuyệt vời, nó sẽ mang đến một cốt truyện sâu sắc và nhiều thứ để tìm hiểu. Nhưng đó chỉ là những ý nghĩ ban đầu, các nhân vât của chúng ta chỉ luôn đi trên một con đường đã được định sẵn, họ lúc nào cũng biết sẵn nơi mình cần phải tới để giải quyết các nghịch lý cho dù biểu hiện trong game thì đầy vẻ ngạc nhiên và không rõ bản thân đang ở khoảng thời gian nào nào. Nhưng liệu có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào diễn ra nhiều đến thế không?
Trong suốt cuộc hành trình bạn sẽ được gặp lại những gương mặt quen thuộc từ Final Fantasy XIII như Snow, Hope, Sazh, nhóm Nora và mọi người đều đang tìm cách giải thoát cho 2 chị em Fang và Vanille khỏi tình trạng tinh thể hóa. Nhưng ngoài Hope cùng nhân vật mới Alyssa Zaidelle trợ lý của anh thì số còn lại hoàn toàn không có đất diễn, các trường đoạn về những nhân vật này quá ngắn và chẳng mang lại chút cảm xúc nào. Mặc dù yêu hay ghét Light thì bạn cũng thấy khá khó chịu với việc cốt truyện cũng như toàn bộ nhân vật đều nhắc đến và xoay quanh cô nàng, tầm quan trọng của cô được đẩy lên rất cao trong cốt truyện nhưng sự xuất hiện và vai trò thực sự thì lại tỉ lệ nghịch với điều này.
Bạn có thể chấp nhận được không khi anh “đầu chocobo” Snow, kẻ đã chạy khắp nơi trong phần đầu với 2 câu nói huyền thoại: Hero và Serah lại có thể dễ dàng chấp nhận việc để vợ chưa cưới của mình theo “zai” đi khắp nơi trong khi 2 người đã 3 năm không gặp. Tại sao không để cuộc gặp gỡ của họ có thêm chút thời lượng, thêm chút cảm xúc? Sao anh ta có thể chẳng tỏ chút cảm xúc nào như bực bội, hay ghen tuông khi gặp Serah đi cùng Noel mà chỉ tỏ vẻ rất thiếu muối dạng “ồ 2 người đi cùng nhau đấy à”? Đây có thực sự là anh chàng đáng ghét ở phần đầu mà chúng ta đã biết không? Có thể điều này cũng là 1 động thái chiều lòng các fans vì thực sự thì ai yêu quí nổi “tên to xác” này nhỉ. Nhưng khi đã mang vào cốt truyện thì tôi nghĩ nhóm nhân vật siêu phụ NORA còn thể hiện cái cảm xúc cần có này tốt hơn cả Snow.
Bên cạnh Hope, Caius và Yeul những nhân vật mà bạn phải đồng hành suốt thời lượng của tựa game, thì còn có cả Alyssa người mà tần suất xuất hiện còn cao hơn cả Hope. Vậy tại sao cái kết của cô ta lại có thể sơ sài đến vậy? Cô ta luôn đồng hành cùng Hope sao chỉ cô ta là nghịch lý? Và nghịch lý đó bắt nguồn từ đâu? Điều này giống như Square Enix mang đến cho chúng ta một người bạn thân thiết, người đi cùng chúng ta gần như toàn bộ quá trình của cốt truyện, rồi họ dễ dàng ném cô ta đi như chưa từng tồn tại. Và thật tuyệt vời hơn nữa khi Serah và Noel còn hoàn thành nó một cách quá xuất sắc khi họ xóa hoàn toàn Alyssa khỏi tâm trí của mình trong khi nếu là tôi sẽ có rất nhiều điều cần tâm sự khi bị chơi khăm như vậy. Square Enix đã giải thích cho việc này rằng ký ức về Alyssa đã bị xóa, nhưng không chẳng phải điều đó cũng xảy ra với Lightning nhưng Serah vẫn còn nhớ đấy thôi.
Game sẽ tặng bạn hàng đống thuật ngữ lằng nhằng khó thẩm thấu như Etro, Etro’s Heart, Etro’s Eyes….. Tại sao Serah lại có Etro’s Eyes? Tại sao Caius đã từng nói nếu hắn chết Etro sẽ chết mà cả nhóm vẫn có thể vui mừng sau khi tiêu diệt Caius để rồi lại nhận ra mình đã rơi vào bẫy?
Đỉnh điểm sự nhảm nhí trong cốt truyện của Final Fantasy XIII-2 là bạn phải bỏ thêm tiền cho các bản DLC để có thể tận hưởng toàn bộ các sự kiện trong game.
Phải đọc đến 2 cuốn sách chỉ để hiểu một tựa game và phải trả tiền để thưởng thức cốt truyện một cách đầy đủ, thực sự tôi không hiểu Square Enix đang nghĩ gì trong đầu nữa.
Thật sự nếu chỉ chơi Final Fantasy XIII rồi chuyển qua Final Fantasy XIII-2 thì dám cá bạn sẽ chẳng hiểu cái quái gì đang xảy ra trong tựa game nối tiếp này cả. Cốt truyện của Final Fantasy XIII-2, hay của cả series XIII không tệ, điều này là chính xác, nhưng nó chỉ được liên kết và giải thích một cách tường tận thông qua 2 cuốn tiểu thuyết Final Fantasy XIII-2 Fragments Before và Final Fantasy XIII-2 Fragments After được bán tại Nhật. Nếu sắp xếp mọi sự kiện theo thứ tự FF XIII – FF XIII-2 Fragments Before – FFXIII-2 – FFXIII-2 Fragments After, thì mọi việc sẽ trở nên thật dễ hiểu và có phần nào đó cuốn hút.
Gỡ gạc lại chút nào đó cho phần cốt truyện là Hope và Caius. Hope bây giờ đã là một chàng trai 24 tuổi, bạn sẽ không còn phải chịu cái cảnh Hope suốt ngày than thở nữa mà cậu đã thực sự trưởng thành và mạnh mẽ hơn nhiều.
Nếu như bạn đã quá quen hay có phần nhàm chán với những kẻ phản diện điên cuồng,hay những kẻ ham muốn quyền lực và sự thống trị thì Caius sẽ là một điểm sáng hi hữu đấy. Caius không hề điên rồ, hắn không quá độc ác, tham lam, hắn không ham muốn quyền lực hay sự thống trị, Caius thực sự rất “người” nếu hiểu rõ về quá khứ của nhân vật này bạn sẽ thế nguyên nhân hắn thực hiện mọi việc đều từ sự yếu đuối của con người, một nhân vật được xây dựng rất có chiều sâu và đầy cảm xúc. Kẻ gây ra mọi chuyện chỉ với mong muốn được giải thoát và hoàn toàn vì lợi ích của người khác.
“I shall remember your pain. It will be carved in my heart. Together with the memories of every other Yeul, cursed to die this way.”
Các khoảng khắc đáng nhớ:
- Cái chết của Serah ở đoạn phim ending
- Cảnh 2 dòng máu màu đen chảy ra từ mắt Serah trong phần cốt truyện Requiem of Goddes
- Cảnh 2 chị em gặp nhau trong phần cốt truyện Requiem of Goddes
Graphic & Sound: 2 thái cực đối lập
Nếu đã từng mê mẩn vì các khung cảnh trong Final Fantasy XIII, hay thậm chí phải dừng lại ở mỗi nơi bạn đi qua chỉ để ngắm nhìn các cảnh đẹp thì Final Fantasy XIII-2 sẽ làm bạn vô cùng thất vọng.
Tựa game lấy bối cảnh về du hành thời gian, phải chăng vì lý do đó Square Enix muốn người chơi được quay ngược thời gian thực sự? Các cảnh nền trong Final Fantasy XIII-2 thực sự rất sơ sài và đầy góc cạnh, đơn cử như ngay những màn chơi đầu tiên ở New Bodhum tôi cảm giác mình đang trải nghiệm Final Fantasy X vậy, giống như chúng ta được tham gia một cuộc hành trình mới ngay tại Besaid hay Killika. Khung cảnh và cây cối giống chỉ toàn các khối vuông góc cạnh và chẳng mang lại chút sức sống nào.
Qua một phiên bản đậm chất tuyến tính và chỉ có một đường thẳng để đi, Final Fantasy XIII-2 đã mở rộng bản đồ để người chơi có thể tự do khám phá, nhưng đi kèm đó lại là những khung cảnh quá “xấu xí” nên gần như sẽ chẳng có gì, chẳng có vùng đất nào để lại ấn tượng như người tiền nhiệm đã làm sau khi hoàn thành tựa game.
Đồ họa của Final Fantasy XIII-2 thực sự mang lại một cảm giác làm việc qua loa và có phần cẩu thả của nhóm phát triển, điều này được áp dụng một cách chuẩn xác với cả các NPC. Bạn sẽ tiếp tục được quay ngược thời gian với lũ NPC nhân bản vô tính, sẽ chẳng có khác biệt nào giữa những con người ở những vùng đất, thời đại khác nhau. Từ trang phục, tóc tai cho đến cả khuôn mặt đều được sao chép y nguyên. Ngoài ra NPC trong game được thiết kế khá tệ, không hiếm những lần bạn bắt gặp các cô nàng trông khá xinh xắn, nóng bỏng từ phía sau nhưng lại mang một vẻ đẹp “xúc phạm người nhìn” khi đối mặt nói chuyện cùng.
Biểu cảm trên khuôn mặt của các nhân vật cũng chẳng khá hơn là bao, các NPC vốn đã được nhân bản số lượng lớn kèm theo khuôn mặt vô cảm khi nói chuyện, chúng chỉ là những cái mồm mấp máy trên những gương mặt cứng đờ, bạn sẽ chẳng thấy có chút nhập tâm vào những câu chuyện “cảm động” mà các NPC đang chia sẻ. Tất cả sẽ góp phần tạo nên một thế giới hoàn hảo với toàn những con búp bê. Và thậm chí thi thoảng bạn sẽ bắt gặp sự vô cảm này ngay trên Serah hoặc Noel.
Cuối cùng thì có vẻ Toriyama rất giỏi trong việc phá hoại hình tượng nhân vật, như cô nàng đáng yêu Serah của ngày nào giờ sẽ được bận một bộ quần áo khoe da, xẻ thịt hết sức vô duyên, rất may điều này cũng được giải quyết phần nào với đống trang phục đến từ các bản DLC mà bạn “có thể” mua.
Trái ngược với sự cẩu thả trong đồ họa, âm nhạc của Final Fantasy XIII-2 được đầu tư rất kĩ lưỡng. 79 OST trong game là những bản nhạc được soạn mới hoàn toàn bởi Masashi Hamauzu, Naoshi Mizuta và Mitsuto Suzuki.
Có thể chúng không quá xuất sắc như những bản nhạc trong quá khứ dưới bàn tay của Nobuo Uematsu nhưng đó vẫn là những bản nhạc tuyệt vời, đặc biệt là những ca khúc được thể hiện bởi Joelle. Có thể kể đến 1 vài cái tên tiêu biểu mà có thể bạn sẽ thích khi nghe chúng như Plains of Eternity, Wishes hay Yeul’s theme…
Điểm trừ cho phần “nghe” trong game có lẽ là 2 bản nhạc R&B, chúng hoàn toàn không phù hợp với bối cảnh của trò chơi, bên cạnh đó là giọng nói chói tai như đang cố nhét những cọng lông chocobo vào tai người chơi của cô nàng Chocolina.
Bên cạnh đó ca khúc chủ đạo của Final Fantasy XIII-2: New World (hay Yakusoku no Basho bản tiếng Nhật) dưới sự trình bày của Charice ( Mai Fukui tiếng nhật) thực sự rất hay, nó hoàn toàn thể hiện được nội dung trong cốt truyện về một thế giới mới đúng như tên gọi của mình.
Gameplay: Một nồi “lẩu cám”!?
Hỗn tạp đó là từ chính xác để miêu tả những gì mà gameplay của Final Fantasy XIII-2 mang đến cho người chơi.
Final Fantasy XIII-2 vẫn sử dụng hệ thống Command Synergy Battle từ người tiền nhiệm, cùng với đó là những khái niệm quen thuộc trong Paradigm Shift như Commando, Ravager, Medic, Sentinel, Saboteur và Synergist. Gameplay vẫn mang nặng tính tự động hóa, tất cả những việc bạn phải làm trong combat chỉ là nháy lệnh auto-battle và ngồi nhìn nhân vật thi triển các đòn thế, chính điều này đã làm cho Final Fantasy XIII trở nên rất dễ dàng và vô cùng buồn ngủ, không hề khắc phục nhược điểm trên mà thậm chí Final Fantasy XIII-2 còn đẩy độ “dễ” trong game lên một tầm cao mới khi hầu hết các trận đánh trong cốt truyện bạn sẽ không phải dùng đến Sen, Sab và Syn. Chúng hoàn toàn không cần thiết, chẳng có một con quái hay boss nào trong cốt truyện có đòn đánh mạnh đến mức bạn cần đến Sen để chịu đòn, hay Syn và Sab đã mất hẳn sự hiệu quả như người đàn anh của mình đã làm, tất cả những việc bạn cần làm chỉ là Rav kéo Stagger, Com gây dame và Medic hồi phục khi cần, và tuyệt vời hơn nữa là sẽ chẳng có nhiều trận đánh bạn phải cần đến 2 Medic.
Game cung cấp cho người chơi 2 độ khó có thể lựa chọn là Easy và Normal nhưng chúng có gì khác biệt sao?! Hơn nữa bạn còn có thể chuyển qua lại giữa 2 độ khó này trong game bất cứ lúc nào bạn muốn.
Hệ thống phát triển của nhân vật vẫn là Crystarium nhưng thay vì chỉ có 10 level như trong Final Fantasy XIII, Crystarium của Final Fantasy XIII-2 sửa thành 99 level cho có chút khác biệt, nhưng điều này vẫn chẳng thay đổi được gì vì rồi các nhân vật vẫn sẽ giống nhau y như đúc, và vì Sen, Sab, Syn khá vô dụng nên bạn cũng không cần phải cân nhắc khi cộng điểm.
Crystarium – bình mới rượu cũ
Chú Mog đồng hành cùng bạn ngoài việc biến thành vũ khí cho Serah còn sở hữu 3 tính năng hỗ trợ khác là Mog Clock, Mog Hunt và Mog Throw
- Mog Clock là đồng hồ cảnh báo bạn khi có kẻ địch xuất hiện, việc tấn công kẻ địch vào các thời điểm trên đồng hồ sẽ quyết định bạn có được preemptive strike hay không
- Mog Hunt là khả năng giúp bạn tìm kiếm và làm hiện hình các hòm đồ, lối đi ẩn.
- Mog Throw cho phép bạn ném Mog để lấy các hòm đồ ở xa.
Mog Hunt và Mog Throw là những thêm thắt cho có và chẳng mang lại nhiều giá trị trong việc tìm đường và giải đố của game, vì bạn sẽ nhận ra những thứ bị ẩn đi chẳng mấy khó khăn. Còn với Mog Clock đây thực sự là một tính năng vô nghĩa, nó sẽ giúp bạn preemptive strike gần như 100% các trận đánh trong game, tin tôi đi thực hiện điều này dễ lắm, vậy tại sao nó lại vô nghĩa, preemptive strike chẳng phải sẽ rất tuyệt vời sao? Có lẽ vì biết điều này nên Square Enix đã làm cho việc preemptive strike trong Final Fantasy XIII-2 chẳng mang tí lợi ích nào, bạn sẽ vào trận với tất cả kẻ thù ở mức 120% Stagger và trước khi kịp làm bất cứ điều gì chúng sẽ tụt ngay lập tức về 100%.
Mog Clock – sự thêm thắt vô giá trị
Mặc dù bản đồ trong game đã được mở rộng hơn, không còn chỉ là những đường thẳng đơn thuần như trước, nhưng điều này vẫn không thay đổi nhiều việc tựa game vẫn khá tuyến tính, thay vì chỉ chạy thẳng theo một đường định sẵn, giờ đây bạn có thể chạy ngang dọc tùy ý nhưng vẫn kết thúc bởi 2 điểm đầu và cuối cố định.
Người chơi sẽ du hành các qua thời đại khác nhau thông qua tính năng Historia Crux, mặc dù với vẻ bề ngoài bóng bẩy là “dòng thời gian” nhưng bạn sẽ dễ dàng nhận ra Historia Crux chỉ là một phiên bản cách tân của những chiếc Airship quen thuộc, sẽ không bao giờ bạn gặp rắc rối vì việc phải phân vân đi đâu hay làm gì, vì chiếc Airship dạng mới này sẽ rất tốt bụng khi luôn đưa bạn đến đúng nơi cần tới. Điều này sẽ đem đến cảm giác giống như bạn chỉ đang chu du qua những vùng đất đơn thuần chứ hoàn toàn chẳng mang lại khái niệm về thời gian.
Dòng thời gian ư? Đó là chỉ một chiếc Airship dạng mới thôi
Final Fantasy XIII-2 còn mang đến tính năng quen thuộc của các tựa game chặt chém với tên gọi Cinematic Action, trong các trận chiến với boss sẽ có những trường đoạn đậm chất điện ảnh và bạn sẽ ra lệnh cho nhân vật thực hiện đúng theo những phím bấm xuất hiện trên màn hình. Nó không quá mới lạ hay đặc biệt, nhưng tính năng này cũng đem lại cho chúng ta những cảnh quay vô cùng đẹp mắt và hoành tráng.
Một tính năng “vay mượn” khác được tựa game sử dụng là Live Trigger, khi các nhân vật nói chuyện với nhau bạn sẽ phải lựa chọn những câu thoại, điều này có ảnh hưởng đến câu trả lời hoặc thông tin mà NPC cung cấp cho bạn. Nhưng không giống như Cinematic Action nó cũng chỉ là một sự vô nghĩa khác, bạn có thể lựa chọn lần lượt toàn bộ các câu thoại và nhận ra rằng dù có lựa chọn gì đi chăng nữa cũng sẽ chẳng có chút ảnh hưởng nào tới cốt truyện, trừ một vài trường hợp đặc biệt phần lựa chọn chỉ có Yes hoặc No, nó sẽ mở ra các kết thúc ẩn trong game. Việc đống Live Trigger liên tục hiện ra trong suốt quá trình sẽ gây cảm giác cực kì khó chịu và tốn thời gian không cần thiết, nếu đã có thể chọn toàn bộ và chẳng gây ảnh hưởng gì thì sao Square Enix không đơn giản biến nó thành một cuộc hội thoại thông thường?
Lựa chọn để làm gì khi có thể chọn tất cả
Final Fantasy XIII-2 chỉ có 2 nhân vật chính là Noel và Serah trong khi đội hình chiến đấu là 3 người, để lấp đầy vị trí còn sót lại này, game đã mang đến một hệ thống thú nuôi khá hoàn hảo, đây cũng chính là điểm sáng hi hữu trong gameplay. Các quái vật trong trò chơi hoàn toàn có thể được bắt và đưa vào đội hình chiến đấu cùng các nhân vật, thú nuôi cũng có bảng Crystarium riêng với việc lên cấp bằng những vật phẩm chuyên biệt thu được qua từng trận đánh hoặc mua trong shop. Mỗi con thú đều có sẵn một Role riêng biệt như Sen, Com… và không thể thay đổi vì vậy có đến 3 ô để trang bị thú nuôi sẽ góp mặt trong trận chiến. Ngoài ra game cũng cung cấp hệ thống tùy chỉnh cho các thú cưng khá chi tiết, nếu như bạn thích một con thú mới, sẽ thật khó khăn nếu phải nâng cấp nó từ đầu, không sao vì bạn hoàn toàn có thể cho nó kế thừa tính năng từ những con thú trước đấy. Bên cạnh đó, với đống phụ kiện khổng lồ và phong phú, bạn hoàn toàn có thể làm đẹp cho thú cưng của mình, sẽ khá ngộ nghĩnh khi một con Behemoth đáng sợ và hung dữ lại đeo trên mình một hình trái tim phải không nào. Tính năng bắt và tùy biến thú nuôi khá hay, có thể nhiều người sẽ bỏ rất nhiều thời gian để sưu tập đủ bộ thú trong game, nhưng với tôi nó chỉ dừng lại ở mức thú vị chứ không đủ lôi cuốn để ngồi tìm bắt hết đám thú.
End: Một tựa game chỉ nên chơi cho biết
Một cốt truyện tẻ nhạt, nhảm nhí và vô cùng khó hiểu, một nền đồ họa cẩu thả, thiếu sự chăm chút, một bước “cải lùi” lớn trong gameplay.
Góp nhặt mỗi thứ một chút ở các tựa game khác rồi đem vào xào nấu, điều này đã làm cho Final Fantasy XIII-2 sở hữu rất nhiều tính năng mới lạ nhưng chúng lại chẳng hề có chút giá trị nào. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu Square Enix thực sự chăm chút phần hình ảnh và đầu tư kĩ vào một vài tính năng nào đó thật tốt thay vì cố nhồi nhét một đống thứ vô nghĩa mà chẳng có cái nào ra hồn rồi biến game thành một nồi lẩu thập cẩm toàn cám lợn như thế này.
Đây là tựa game hiếm hoi trong dòng Final Fantasy mà tôi thực sự cố gắng hoàn thành nhanh nhất có thể, một tựa game mà khi chơi chỉ mong rằng nó kết thúc càng nhanh càng tốt, may mắn thay âm nhạc trong game đã góp phần làm giảm bớt điều này. Suy cho cùng hãy trải nghiệm Final Fantasy XIII-2 khi bạn thực sự hâm mộ 2 chị em có mái tóc hồng hay bạn là một fan của dòng game và không muốn bỏ lỡ bất cứ phiên bản nào, còn không đây không phải là thứ để cho bạn thưởng thức.
- Gameplay 6.5
- Hình ảnh 6
- Âm thanh 9
- Cốt truyện 5
- Cảm nhận 6